Tam Anh chiến Lã Bố
Đinh Tặc
Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm!
Thứ Bảy, 3 tháng 4, 2021
Thứ Tư, 31 tháng 3, 2021
Ngẫm xưa bàn nay
Lại ngẫm đất Thục xưa có Trương Tùng sang tận Hứa Xương chửi xéo Tháo trước ba quân mà không sợ gì Tháo.
Thứ Tư, 17 tháng 3, 2021
Báo thù em, tiên chủ bói bài tây
Nhắc lại, Tiên chủ vì báo thù cho hai em mà khơi 70 vạn quân
nghiêng nước tiến vào đất Ngô. Các quan tâu Tiên chủ nên mời ẩn sĩ họ Lý tên Ý
về xem việc hay dở như nào. Tiên chủ ưng thuận cho người đi mời hai ba lần Ý mới
chịu đến.
Tiên chủ trông thấy người ấy đầu bạc phơ phơ mà mặt mũi còn
trẻ, mắt biếc con ngươi vuông, sáng quắc như mặt kính, hình thù gầy gò như cây
bách cổ thụ, tiên chủ biết là người lạ, tiếp đãi tử tế. Tiên chủ nói:
- Trẫm cùng với Quan, Trương hai em, kết nghĩa sống chết hơn ba mươi năm rồi.
Nay chẳng may hai em bị hại, trẫm thân cầm đại quân, đi đánh báo thù, chưa biết
hay dở làm sao. Nghe tiên ông thông hiểu huyền cơ của tạo hóa, xin bảo cho biết
trước thì hay lắm.
Lý Ý đáp:
- Đó là số trời, lão phu biết sao được!
Tiên chủ cố hỏi gặng hai ba lần, Lý Ý xin giấy bút, viết lên đấy số đếm từ nhất
đến thập, rồi viết lên đấy thêm vài kí hiệu rất lạ. Hình thì như mũi giáo, hình
thì như cái chuông, hình thì như câu liêm, hình thì như họa kích, màu sắc đen đỏ
đủ cả. Tổng năm mươi hai tờ. Vẽ xong chia cho Tiên chủ chín tờ, chia cho 2 quan
tòng sự Trần Trấn, Mã Lương mỗi người cũng chín tờ. Còn mình thì giữ mười tờ. Lại
để sấp giấy còn lại ở giữa nhà rồi tâu Tiên Chủ:
- Mời bệ hạ xuống sới lão phu sẽ chỉ cho Bệ Hạ cách nhìn được
tiên cơ mà không cần lão phu phải nói.
Tiên chủ thấy làm lạ cùng Mã Lương, Trần Trấn ngồi xuống cả.
Chơi được một lúc thì Tiên chủ với Mã, Trần bị thua cháy túi,
không còn cái gì còn Ý thì cúi đầu viết chữ “Bạch” rồi đứng dậy đi ra.
Tiên chủ thấy thế không bằng lòng nói với chúng tướng:
- Lão này dễ thường chê ta trắng tay sao? Đúng là kẻ điên không
biết gì.
Thế rồi sai người lấy lửa đem đốt hết mấy tờ giấy ấy đi. Bọn
tướng sĩ cấp dưới trước khi đốt đã kịp lưu một bản rồi nhớ cách sử dụng của Lý Ý
trong trướng lại sáng tạo thêm nhiều cách sử dụng khác nhưng phổ biến nhất vẫn
là cách “nhìn được tiên cơ” do Lý Ý đã sáng tạo ra. Dân Thục sau này gọi là: Tá
lả.
Thứ Tư, 15 tháng 7, 2020
Tony buổi sáng đã bốc phét và bị bóc phốt như thế nào?
Thứ Năm, 14 tháng 5, 2020
Tháo còng lưng mượn đầu Vương Hậu
Nhắc lại Tháo mượn chiếu Thiên Tử đi đánh Viên Thuật. Thuật thấy thanh thế quân Tháo to quá bèn đóng cửa không ra giao chiến đợi quân Tháo hết lương sinh biến. Tháo đốc quân đánh hơn tháng lương ăn gần hết liền đưa thưa sang vay Tôn Sách được mười vạn hộc lương. Quan coi lương là Vương Hậu thấy ít quá không đủ phát cho quân, vào bẩm với Tháo, hỏi xem nên làm thế nào?
Tháo nói:
- Đem hộc nhỏ mà phát cho chúng nó, tạm cấp cứu lấy một lúc.
Hậu hỏi:
- Thế ngộ quân sĩ kêu ca thì nói thế nào?
Tháo nói:
- Ta đã có chống lưng rồi thì lo gì. Vả lại trong thời đại rối ren này, ai cũng gù cả, mình thẳng lưng thì thành khuyết tật. Đến lúc ấy,
Vương hậu vâng lệnh lui ra.
Tháo cho người đi dò các trại, chỗ nào cũng thấy quân ta thán rằng: Thừa tướng đánh lừa quân.
Tháo thấy vậy mật cho người ra đòi Vương Hậu vào bảo rằng:
- Này ta muốn mượn ngươi một cái, để dẹp yên lòng dân, người đừng nên tiếc.
Hậu hỏi:
- Thừa tướng muốn dùng cái gì?
Tháo nói
- Ta muốn mượn cái đầu ngươi để dẹp yên lòng quân.
Hậu thất kinh, kêu oan. Tháo lại nói:
- Ta cũng biết người không có tội nhưng người cứ nhận tội đi không thì lòng quân sinh biến. Sau này người chết rồi còn lại vợ con và tất cả mọi thứ ở đây ta sẽ lo liệu.
Vương Hậu muốn nói nữa, nhưng Tháo đã gọi ngay đao phủ vào lôi Hậu ra ngoài cửa chém rồi bêu đầu lên một cái sào dài, yết thị rằng: "Vương Hậu cố tình làm đấu nhỏ, để ăn cắp lương vua, nay chiếu quân pháp trị tội".
Thật là:
Lưng gù lưng thẳng lưng cong
Cứ dính lưng Tháo là xong một đời.
Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2019
Tháo Liêm sỉ đến thế là cùng
Thứ Tư, 23 tháng 10, 2019
Thành Hạ Bì mất nước, mạng Lã Bố lâm nguy
Hầu Thành dâng rượu |
Thứ Năm, 29 tháng 8, 2019
Lão Hạc Liệt Truyện - Phần 2
Thứ Ba, 27 tháng 8, 2019
Lão Hạc Liệt Truyện (Phần mở đầu)
Chập chờn ảo hoá tà ma...
Đôi dãy hồng lâu cửa mở phấn sa
Rũ rượi tóc những hình hài địa ngục
Lạnh ngắt tiếng ca nhi phách giục
Tình tang... Não nuột khóc tàn sương
Áo thế hoa rũ rượi lượn đêm trường
Từng mỹ thể rạc hơi đèn phù thể
Ta đi giữa đường dương thế
Bóng tối âm thầm rụng xuống chân cây...
Tiếng xe ma chở vội một đêm gầy
Xác truỵ lạc rũ bên thềm lá phủ
Ai hát khúc thanh xuân hờ ơi phấn nữ
Thanh xuân hờ thanh xuân
Bước gần ta chút nữa thêm gần
Khoảng giữa tuổi thanh xuân nghe loạn trùng hút tuỷ
Lão Hạc liệt truyện (Phần 1)
Đôi lời thưa trước:
- Phải rất dũng cảm mới dám tách mình ra khỏi sự quay cuồng của cuộc sống, bùng cháy lại đam mê xuyên tạc bịa đặt các tác phẩm văn học mà kẻ hèn này vẫn hàng ngày đắm đuối say mê như đã từng.
- Tạm lấy tên là Lão Hạc liệt truyện. Mọi sự trùng hợp dưới đây đều chỉ cốt mang tính chất vui vẻ, không có xu hướng đá kích bài bác hay thâm nho nhọ đít gì hết. Xin tao nhân mặc khách có đọc được cũng nâng cao quan điểm mà tội cho kẻ hèn này lắm lắm.
- Được trợ hứng từ các bài viết xuyên tạc sẵn có trên mạng đại ý Lão Hạc phải bán chó nhưng đến phút cuối không bán nữa, cậu Vàng bị kẻ gian đến giết chết. Lão hạc ôm xác cậu Vàng đem chôn dưới trời mưa giống gió giật sấm chớp đùng đùng.
Xin phép được bịa đặt tiếp.
Bức tượng đầu chó mình người |
Thứ Ba, 26 tháng 3, 2019
Kinh doanh Phật (Hà Thủy Nguyên)
KỶ LUẬT TRỤ TRÌ CHÙA BA VÀNG VÀ CÂU CHUYỆN LỢI ÍCH NHÓM CỦA NHỮNG PHE CÁNH KINH DOANH PHẬT
Những ngày Tết đầu năm, dân tình xôn xao chuyện chùa Phúc Khánh (Hà Nội) với ngành dịch vụ dâng sao giải hạn, cùng những khuất tất của doanh nghiệp Xuân Trường ở chùa Bái Đính (Ninh Bình), thế rồi, chỉ trong phút chốc mọi sự quan tâm bị đá sang chùa Ba Vàng với dịch vụ giải nghiệp cho vong báo oán. Nhiều người hoan hỉ đắc chí khi thấy sư Thích Trúc Thái Minh bị thượng tọa Thích Thanh Quyết quở trách và giáo hội Phật giáo Việt Nam “đấu tố”, như thể công lý được thực thi. Qúy vị thật nhanh quên, vậy còn dịch vụ của chùa Phúc Khánh, chùa Bái Đính và đủ loại lởm khởm khác đang được các địa điểm tâm linh quảng bá trên khắp miền đất nước Việt Nam với danh nghĩa cứu độ chúng sinh hay ban phúc cho muôn dân thì sao? Mất đi một sư Thích Trúc Thái Minh ở Ba Vàng thì địa bàn của dịch vụ cúng sao giải hạn của sư Thích Thanh Quyết lại được mở rộng. Có gì tốt hơn ở đây?
Viễn tưởng về sự cứu độ của Phật hiện nay thực sự đã trở thành một dịch vụ kinh doanh hiệu quả nhất trong tất cả các ngành nghề: trốn được thuế, dân chúng ai cũng hoan hỉ dâng tiền, lại không phải coi khách hàng là Thượng Đế, kẻ nào phàn nàn về chất lượng dịch vụ thì các sư chỉ cần mỉa mai vài câu đại loại như: “khẩu nghiệp”, “vô minh”… thế là xong. Đạo đức nghề nghiệp ư, không cần bàn tới, bởi vì sư nào cũng tự cho mình cái quyền “cứu độ chúng sinh”. Và chính bởi vì miếng hời vô tận đó nên chuyện đấu đá giữa các phe cánh kinh doanh Phật là điều không thể tránh.
Trước khi vào WTO, kinh doanh Phật là đặc quyền của Giáo hội Phật giáo Việt Nam – tổ chức do chính quyền Đảng Cộng Sản Việt Nam thành lập dựa trên các nhánh Phật giáo ủng hộ Việt Minh trong suốt quá trình hoạt động Cách mạng và trong Chiến tranh Việt Nam. Với vị thế ấy, Giáo hội này hoàn toàn có thể coi tất cả những nhóm Phật giáo khác là ngụy tạo, là phản động. Cho đến thời điểm Việt Nam vào WTO, một loạt các hội nhóm Phật giáo khác đã quay trở lại như các phái Mật Tông, Làng Mai… và tới bây giờ thì “trăm hoa đua nở”, kể cả những người không phải sư sãi gì cũng có thể kinh doanh Phật. Giáo hội phải cạnh tranh với quá nhiều đối thủ và cho dù không lo ngại mất đi vị trí chính trị của mình, thì cũng phải lo ngại về việc chia sẻ miếng bánh niềm tin mù quáng của con dân nước Việt.
Chùa Ba Vàng nằm dưới sự quản lý của Giáo hội Phật giáo Việt Nam, và bản thân Thích Thái Trúc Minh là “nghiệp chướng” của chính giáo hội này mà ra. Dịch vụ “trục vong” ngay tại chùa không phải chỉ là đặc sản của chùa Ba Vàng, mà từ trước đó rất lâu, tông phái của sư cụ Thích Viên Thành đã quá cố (trụ trì chùa Hương, thầy của ông Thích Thanh Quyết) đã từng thực hiện. Không chỉ “trục vong”, mà phái này còn hầu đồng và làm đủ thứ nghi lễ bí truyền. Tôi đã từng được chứng kiến một nghi lễ như vậy từ năm 2011, bởi một đệ tử chân truyền của cụ Thích Viên Thành, mà có lẽ là “sư huynh” của ông Thích Thanh Quyết. Đương nhiên việc này đến nay chẳng còn bằng cớ, nói chỉ để là nói mà thôi, người nào từng thấy sẽ tự hiểu, chẳng cần phải chứng minh. Tuy nhiên, ông Thích Thanh Quyết đã thoát một cú ngoạn mục khi lấy ông Thích Trúc Thái Minh làm vật thế thân. Nếu không có vụ chùa Ba Vàng, có lẽ bây giờ người đang bị báo chí đấu tố sẽ là ông.
Những dịch vụ này, thật thú vị thay, lại mâu thuẫn với quyền lợi của đạo Mẫu (mà tôi vẫn gọi đùa là Mẫu giáo). Mẫu giáo từ sau thời mở cửa, được bung lụa kiếm tiền bằng đủ trò gọi hồn, cúng vong, trục vong, giải hạn… Thu được nhiều tiền từ dịch vụ, các vị tư tế của Mẫu giáo bắt đầu đầu tư tu sửa đền, cúng dường chùa, rồi nghiễm nhiên chiếm luôn một ban thờ trong đó. Mẫu giáo lần đầu gặp phải sự tấn công dữ dội chính là từ chùa Ba Vàng, đến mức bầy con chiên đệ tử của Mẫu giáo kéo nhau lên chùa Ba Vàng chửi bới. Động vào miếng ăn của nhau thật không đơn giản.
Như thế, chùa Ba Vàng trong thời gian ngắn ngủi đã trở thành cái gai trong mắt của hai thế lực to lớn và hung hãn nhất giới kinh doanh tâm linh hiện nay: Giáo hội Phật giáo Việt Nam và Mẫu giáo, và đương nhiên, kết quả như hiện nay! Báo chí chẳng biết vô tình hay có sự chỉ đạo mà đã hướng toàn bộ sự chú ý dư luận vào một con tép riu trong trị trường kinh doanh tâm linh Việt Nam để “cứu khổ cứu nạn” cho các “ông lớn” trong ngành này.
Haizzzz… tối nay tôi đã khẩu nghiệp nhiều rồi. Chuyện kinh doanh Phật sẽ còn dài dài nhiều chiêu trò nữa, có thể trong tương lai tôi sẽ còn nhắc đến tiếp. Phật giáo có điểm hay điểm dở, nhưng trở thành dịch vụ kiếm tiền thì tai hại lắm thay!
*Lưu ý: Trong post này, tôi sẽ không bàn đến chuyện có vong hay không có vong, trục vong là tốt hay là xấu nhé! Tôi chỉ bàn về dịch vụ thôi.