Tam quốc dã sử phần 48
Nhắc lại Tháo đánh mãi Hạ Bì
không phá được, đám Tuân Úc, Quách Gia hiến kế khơi sông Nghi sống Tứ cho nước
chảy vào thành. Tháo mừng lắm liền cho quân đi đào, lên gò cao thấy cả thành Hạ
Bì ngập cả chỉ còn mỗi cửa đông. Quân sĩ vào báo Bố nói:
- Ta có ngựa Xích Thố, bơi
dưới nước như đi trên cạn, có việc gì mà lo?
Nói xong lại cùng thê thiếp
say sưa suốt ngày.
Được thêm thời gian, chúng
tướng lại vào báo trong thành nước ngập hết cả ao hồ, nước sạch chẳng có mà dùng,
quân lính dân chúng nhiều nhà dùng nước bẩn bị bệnh kiết lị rất nhiếu. Bố nói
- Ô nhiễm nước sạch lần này,
có thể nói là phản ứng rất nhanh, đáp ứng sự
mong mỏi, kỳ vọng của người dân. Ta khen ngợi.
Nói xong lại vào uống rượu với tì thiếp. Nhân một
hôm hết rượu, sai quân lính xuống nhà bếp đem rượu lên thì chợt nhớ. Nấu rượu tốn
nhiều nước sạch bèn ra lệnh
- Hễ ai uống rượu nấu rượu đều đem chém.
Hầu Thành dâng rượu |
- dân chúng binh lính trong thành không có nước sạch để dùng mà mày dám dùng
nấu rượu à? đến tao CŨNG ĂN NƯỚC BẨN BA NGÀY đây này.
Nói xong thét võ sĩ lôi thành ra ngoài thành chém. Bọn Tống Hiến, Ngụy Tục và
các tướng cùng vào van xin cho Thành. Bố nói:
- Cố ý trái lệnh, lẽ ra
phải chém, nay nể các tướng hãy đánh nó một trăm roi.
Tối hôm đó Tốn Hiến, Nguỵ
Tục đến thăm Thành nói:
- Thắng Lã Bố nó ở lầu cao, uống nước sạch căng da bụng mà dám nói nó uống nước
bẩn ba ngày nay. Nó mà uống nước bẩn thật thì phải bị đi ỉa kiết lị chứ sao
trơn lông đỏ da như sáng nay?!
Cái loại trơ trẽn như nó e rằng có ngày nó cho anh em ta chết ko có đất chôn.
Hiến nói:
- Hay là ta tìm cách trói nó lại rồi nộp về hàng Tào Công.
Hầu Thành nói:
- Lã Bố dung mãnh 1 phần cũng
nhờ có ngựa xích thố và cây họa kích. Nay tôi sẽ trộm con ngựa của nó rồi hàng Tào
công trước.
Ba người bàn định xong thì
ai về nhà nấy, tối hôm đấy Hầu Thành lẻn vào trộm ngựa xích thố của Bố, Ngụy
Tục mở cửa cho ra rồi lại tảng lờ đuổi theo không kịp.
Thành đem ngựa sang trại Tào
rồi thuật tình hình, Tháo mừng lắm, hôm sau cho quân gấp rút đánh thành. Mới mờ
sáng Bố đang ngủ nghe tiếng hò reo dậy đất liền cầm kích đi tra xét trách mắng
Ngụy Tục để Hầu Thành chạy thoát lại làm mất con ngựa quý, Tục nói:
- Có mỗi con ngựa thôi, tướng
quân đừng
làm quá nên thế!
Bố cả giận định đem Tục hỏi tội thì quân Tào
phía dưới hò hét xông lên khiến Bố phải thân ra chống giữ đến trưa quân Tào mới
chịu lui binh.
Lã Bố lên lầu tạm nghỉ ở
trên tràng kỷ không ngờ ngủ quên mất. Tống Hiến đuổi tả hữu ra, trước hết ăn
trộm cây họa kích, rồi gọi Ngụy Tục vào cùng ra tay lấy thừng chão trói Lã Bố
thật chặt.
Bố khỏe thế nhưng suốt cả sáng
vất vả giờ lại bị bất ngờ nên bị bọn Ngụy Tục, Tốn Hiến trói tròn lại rồi mở cửa
đầu hàng Tào
Tháo cùng Lưu Bị đem quân vào trong thành
yết bản an dân rồi đem Bố và bộ thuộc vào xét hỏi. Bố nhìn thấy bọn Hầu Thành,
Tốn Hiến, Ngụy Tục thì nói:
Tao đãi chúng mày không bạc sao chúng mày
phải tao?
Chưa biết bọn Hầu Thành sẽ nói thế nào
xin xem hồi sau sẽ rõ...
Mà thôi khỏi cần hồi sau, viết tiếp luôn
Thành nói:
- Mày nói dối trắng trợn, không biết liêm
sỉ chỉ biết sướng cùng vợ con mà không biết nỗi khổ của chúng tướng khi chịu cảnh
thiếu nước sạch suốt mấy tháng qua sao lại bảo không bạc?
Bố nín nặng câm mồm lại
Nước sạch/nước bẩn, là chuyện dài nhiều tập, hi hi hi...
Trả lờiXóaChuyện của nhà họ Lã y như chuyện của bác Sông Hồng tiền bối nhỉ. hihi
XóaLã Bố ngu thì mới câm nín, chứ nếu khôn thì đã bảo: Thấy đứa nào dùng nước bẩn thì báo tôi! :))
Trả lờiXóavà sau đó thì kẻ đó sẽ được khen "từ vụ nước ô nhiễm, [...] được khen phản ứng rất nhanh" =)))
Xóakkk
Xóa