Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2019

Tháo Liêm sỉ đến thế là cùng


Năm Kiến An thứ 15, đài đồng tước xây xong Tháo liền tổ chức yến ẩm ăn mừng. Bọn Vương Sán, Trần Lâm mỗi người hiến một bài thơ, bài nào cũng ca ngợi công đức Tào Tháo như trời biển, xứng đáng lên ngôi cao. Tháo xem từng bài, rồi cười mà nói rằng:
Các ông văn hay, khen ta khi quá lời. Ta vốn là người ngu lậu, khi trước cũng may mà được phong chức hiếu liêm. Rồi gặp thời loạn lạc giặc giã triều đình lại bắt ta làm thừa tướng. Ta vốn chẳng có tài đức gì mà ở ngôi quyền cao chức trọng như thế nên nhiều kẻ rèm pha cho ta sớm muộn cũng có bụng kia khác, thật là lầm lớn. Ta nào có muốn làm thừa tướng, nhiều lúc ta muốn thể hiện TA LÀ NGƯỜI CÓ LIÊM SỈ MUỐN TỪ CHỨC MÀ PHÁP LUẬT KHÔNG CHO PHÉP đấy thôi. Cái trung thành của pháp luật là vậy, pháp quyền nhà Hán xưa nay vẫn thế. Các ông thì được được làm cái pháp luật không cấm, còn ta chỉ được làm những điều pháp luật quy định. Mà luật thì không cho ta được phép thôi chức thừa tướng. Ấy nên ta cứ phải làm mãi đấy thôi. Chắc các ông không ai biết nỗi lòng cho ta!
Các quan nghe thấy thế ai cũng sụt sùi rồi cùng đứng dậy, lạy mà nói rằng:
- Dẫu Y Doãn, Chu Công ngày xưa cũng không có nhiều liêm sỉ bằng thừa tướng.
Tháo cười ha hả rồi sai tả hữu đem bút đến định làm bài thơ vịnh đài đồng tước thì bỗng có tin báo:
- Đoàn đi sứ sang Đông Ngô đầy liêm sỉ của ta bị phát hiện có 9 kẻ đi nhờ rồi ở lại luôn từ đó đến giờ vừa bị Tôn Quyền phát hiện trục xuất hết về nước. Giờ họ cho Hoa Hâm sang trách hỏi.
Tháo nghe thế bực mình nói:
Thế này còn đâu liêm sỉ nữa. Lần sau Dứt khoát không cho đi nhờ đoàn đi sứ nữa.
Trình Dục nói:
- Hoa Hâm đến đâu trách hỏi thì ta trả lời thế nào?
Tháo nói:
- Cứ nói với Hoa Hâm chúng ta đi nhờ là để TẠO PHÚC cho dân chúng.
Chúng tướng nghe đến đây đều vui mừng ca ngợi ân đức của Tháo:
- Dẫu Khổng Mạnh đức còn mỏng hơn thừa tướng
....

2 nhận xét: