Lại nói Đổng Trác chống nhau với Thập thất lộ chư hầu biết khó địch bèn có ý đem vua về Trường An mới bàn với Lý Nho, Trác nói:
- Ta có ý muồn lui về Trường An nhưng e thiếu kinh lương lại sợ quan dân không thuận e khó mà đi được.
Nho liền hiến kế:
- Nay con có 3 kế thượng, trung, hạ mời nhạc phụ nghe thử. Tiền vàng trong dân Lạc Dương còn nhiều lắm, nhạc phụ cứ đêm đến cho quân thiết kị xông vào giả làm quân địch tập chém sạch cả nhà rồi cho lính mặc áo phản tặc vào, hôm sau đến chỉ việc tịch thu gia sản xung công là có ngay kinh lương. Loan tin bệ hạ muốn vãi ơn mưa móc cho dân Lạc Dương sau đó ban lệnh tăng các loại thuế gấp nhiều lần để bù quốc khố không chỉ ở Lạc Dương mà trên toàn quốc đấy là trung sách. Tổ chức cho dân chúng trò vui chơi có thưởng gọi là Đế - lột để quên đi tình hình căng thẳng lại thỏa cái chí đổi đời "không muốn làm mà đòi có ăn", hàng tuần cứ công bố người trúng thưởng cho đi diễu phố, đấy là hạ sách.
Trác nói:
- Thượng sách thì gấp gáp quá mà hạ sách thì lại quá trì hoãn. Nhưng ta là thừa tướng sao phải chọn kế, cứ thi hành cả liên hoàn kế cho ta.
Ấy thế là Nho mới cùng với bọn Lý Thôi, Quách Dĩ y kế mà làm. Đêm hôm đấy 5 nghìn quân thiết kị xông vào nhà giàu ở Lạc Dương có đến mấy nghìn hộ, chém sạch cả nhà, bao nhiêu của cái lấy hết. Có nhiều nhà chỉ có mỗi cái quần của Chử Đồng Tử cũng bị vạ lây. Tiếng kêu khóc động trời chuyển đất. Mấy bữa sau, Trác bố cáo thiên hạ rằng dân Lạc Dương trải qua tai kiếp bất nhờ nay bệ hạ giáng chỉ ban lộc vua cho toàn dân Lạc Dương hưởng lộc mỗi hộ được ban 10 hộc gạo. Dân chúng nghe tin mừng hớn hở ơn mưa móc triều đình thì lại được tin do thiên ý đã định cần rời đô về Trường An xây dựng cung đô nên triều đình tăng tất cả các loại thuế lên gấp 10 lần. Lại sai xứ đi khắp nơi ban lệnh Triều đình hẹn phải thực hiện ngay. Dân Lạc Dương thấy thế chỉ biết căm hận giặc Đổng. Chốn kinh thành lại vang tiếng thiết kị khắp nơi thu thuế còn thiếu, cảnh tường đổ, cổng gãy, mái lật khắp nơi không biết đâu mà kể.
Thấy dân chúng kêu thấu trời xanh, Nho mới bèn bố cáo tiếp rằng triều đình thấy trăm họ mấy năm mất mùa, giặc giã lại phu phen tạp dịch thuế cao tô nặng nên bày ra sự kiện thay đời đổi vận "đế lột" cứ hàng ngày vào Chính dậu ba khắc triều đình sẽ yết bảng tại Ngọ môn.
Từ đấy Lạc Dương bỗng xuất hiện bài đồng dao:
Mé tây một người trúng
Mé đông một người trúng
Vàng đế - lột trăm thúng
Liền thoát cảnh tù túng
Rồi mấy hôm sau bách tính thấy triều đình tổ chức đoàn xe bát mã phía trên có một kẻ thân cao sáu thước mốt, quần áo như kẻ chạy nạn tả tơi rách nát, da vàng bệch, mặt đeo diện cụ Hắc hoàng không rõ khí chất ra sao, đằng sau là mấy chục thúc hoàng kim được quan quân đưa đi diễu phố nói đây là kẻ đã trúng đế - lột. Cứ từ đó 3 ngày lại thấy một đoàn diễu nhỏ, 5 ngày lại thấy một đoàn diễu to tất cả đều đeo diện cụ hắc hoàng, tất cả đều có thúng vàng đằng sau, tất cả đều trúng đế - lột. Trăm họ thấy thế liền nổi máu ham đổi đời đua nhau bán nhà bán cửa, bán vợ đợ con chơi đế - lột.
Thám báo đưa tin về cho Tháo, Tháo cười nói:
- Ấy là kế thằng Lý Nho, làm gì có đứa nào trúng đế - lột, một giuộc với nhau cả thôi, bố con thằng Lý Nho nó muốn vơ vét hết tiền của trăm họ đấy thôi. Trò trơ trẽn ấy chỉ có bọn đầu đất óc cứt mới tin thôi. Dân Lạc Dương tin theo lời bố con giặc Đổng thì đến cái quần lót cũng chả còn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét