TAM QUỐC CHẾ BẬY (PHẦN 37)
Nhắc lại sau khi Tháo chặt cây gỗ Lê ở đầm Dược Lâm đem về Lạc
Dương chuẩn bị xây dựng lại cung thất. Tìm quanh mãi thì chỉ có mỗi nơi Hiến Đế
ở là hợp lý hơn cả liền mượn tiếng sửa sang lại cung thất nhưng thật ra là muốn chiếm luôn cung vua để ở. Rồi lại
thuyết phục Tào Hậu khuyên Hiến Đế tạm lánh ra ngoài một thời gian. Hiến Đế nghe Tào Hậu khuyên thì ngửa mặt lên trời than:
- Tháo nó định viện cớ
sửa sang lại cung thất đuổi ta đi đây. Sớm muộn nó cũng cướp ngôi ta mà thôi.
Hôm sau Tháo vào chầu vua rồi nói:
Dự án trùng tu kinh thành Lạc Dương |
- Lạc Dương trước kia vốn bị Trác chuyên quyền cướp phá rất
nay đã đến lúc tu sửa. Mời bệ hạ tạm lánh ra bên ngoài một thời gian rồi quay lại
ở sau.
Hiến Đế nói:
- Lạc Dương là nơi tông miếu tiên tổ sao có thể lánh đi đâu cho được.
Chẳng nhẽ ta lại thiên đô lần nữa ra Trường An.
Tháo nói:
- Cái đó bất tất bệ hạ phải lo lắng.
Vua biết không thể không nghe Tháo bèn nói:
- Vậy thôi khanh hãy cho ta ở Lạc Dương, dựng cho ta cái nhà
230 phân đất rồi ta tạm ra đó ở.
Tháo nói:
- Ngân khố dạo này trống rỗng. Các nước khác không chịu triều
cống thật chẳng thể xây cung điện mới cho bệ hạ.
Vua ngậm ngùi không biết nói gì.
Hôm sau, Tháo cho người đem 500 lạng vàng vào đưa cho Vua, mời
xa giá ra ngoài cung điện rồi yết bảng: “Trùng tu di sản, không nhiệm vụ cấm
lai vãng!”
Vua phải ở tạm trong nhà trọ hôi hám gần cung điện suốt một
thời gian dài mà không thể đi đâu được vì xung quanh toàn tai mắt của Tháo. 500
lạng vàng dè xẻn mãi rồi cũng hết bèn cho Tổ Bật sang phủ Tháo lấy vàng. Tháo
chễm chệ ngồi trên điện trông thấy Tổ Bật thì nói:
- Bệ hạ mọi thứ đều theo lệ chu cấp, số vàng đó là để phòng
thân chứ đã cần phải tiêu? Chúng mày lợi dụng chức vụ quyền lợi ăn cắp của bệ hạ
nay còn dám về đây xin thêm. Mày khinh tao không dám giết mày chăng?
Nói xong gọi tả hữu đến định đem Tổ Bật ra chém. Bọn Hoa
Hâm Vương Lãng phải xúm vào xin Tháo mới nói:
- Nể mặt mày hầu bệ hạ tao tạm tha cho nhưng phải đánh 50
roi để răn đe.
Tháo truyền lệnh võ sĩ mang ra đánh rồi thả về. Tổ Bật về
nhà trọ khóc kể với Hiến Đế. Hiến Đế than:
- Từ khi ta ra đây ở đến đến bát cơm gạo xấu cũng chẳng thấy
Tháo nó cho người đem đến mà nó dám nói vậy. Chẳng mấy nữa Tháo nó cũng cướp
ngôi của trẫm.
Nói xong vua bưng mặt khóc, bọn thái giám hầu cận cũng sụt sùi
khóc theo.
Mấy tháng sau Hiến Đế thấy cung thất sửa sang xong bèn lại
cho Tổ Bật đến phủ Tháo hỏi. Tháo nói:
- Hiện nay theo quy định nước nhà, đất có di tích lịch sử,
văn hóa, danh lam thắng cảnh thì phải được quản lý nghiêm ngặt. Cung Lạc Dương
xét thấy là có di tích lịch sử, văn hóa, danh lam thắng cảnh độc lập thì phải cấp
quyền sử dụng cho tổ chức trực tiếp quản lý di tích lịch sử, văn hóa, danh lam,
thắng cảnh. Nay ta đã cấp quyền sử dụng cho cơ quan quản lý trùng tu di tích rồi.
Tổ Bật thất kinh nói:
- Thế giờ bệ hạ ở đâu?
Tháo nói:
- Cái đó từ từ ta khắc thu xếp.
Nói rồi đuổi Tổ Bật về. Tổ Bật về bẩm lại với Hiến Đế. Đế còn
chưa biết số phận mình đi về đâu thì bỗng có tin thừa tướng cho người mời Hiến
Đế đến dự lễ nghiệm thu dự án trùng tu kinh thành Lạc Dương. Đế cả mừng tưởng
phen này Tháo trả cung điện cho mình ngay lập tức khởi hành.
Tháo tổ chức tiệc to ở vườn thượng uyển. Thấy vua đến thì mời
lên chính tiệc ngồi. Tiệc đang đến lúc tưng bừng thì Tháo bèn cho người đọc lên
đọc bản nghiệm thu đề án trung tu kinh thành đại ý như sau:
“Với sự quan tâm hết lòng của thừa tướng, trong điều kiện của
kinh đô Lạc Dương, tôi tin tưởng chúng ta chắc chắn sẽ xây dựng được một kinh
thành văn minh đẹp đẽ và đáng sống không chỉ như Thành Đô mà còn hơn thế nữa”
Vua trông lên thì thấy kẻ đang đọc bản nghiệm thu là chủ tịch
hội Nông Dân Lạc Dương. Vua ấm ức nói:
- Thằng nông dân chân đất mắt toét biết gì đến quốc gia đại
sự mà để cho nó đứng ra phát biểu. Tháo nó thích ai thì nâng đỡ, ghét ai thì
tru diệt, thật ngông cuồng không coi ai ra gì.
Thật đúng là:
Cung điện đang ở nhường cho Tháo
Có mọt kiếp đòi chẳng được đâu.
Chưa biết Hiến Đế có lấy lại được cung điện của mình từ tay
Tháo không xem hồi sau sẽ rõ!
Theo sách TQDN thì Tần Bật lúc đó đang ở trong Xuyên theo hầu Tiên chủ chứ, sao lại ở Lạc Dương được, tiên sinh?
Trả lờiXóaTôi viết nhầm. Quan giữ ấn Tổ bật thưa tiên sinh
XóaLạc Dương đúng là di tích lịch sử!
Trả lờiXóaLạc Dương quả là di tích lớn tiền bối nhỉ
Xóa