Tiếp tục phân tích về tác phẩm Cà Phê cùng Tony để tìm ra chân lý.
Bản phát hành năm 2014 của NXB Lao Đông.
ĐỜI CUA ĐỜI CÁY
Tony nói Tony học ở Ha-Vớt được các giáo sư hỏi thế nào là
Doanh Nhân và các giáo sư Ha-Vớt nói với Tony Doanh nhân là phải làm sao cho lợi
ích của doanh nghiệp với lợi ích của cộng đồng không được xung đột, sự phát triển
của doanh nghiệp phải không gây ảnh hưởng đến môi trường tự nhiên, phải chia sẻ
bí quyết làm giàu cho mọi người, phải phải và phải. Sau đó Tony chê VN ko có ai
đạt tầm cỡ doanh nhân mà có thì cũng là doanh nhân tự phong, Tony chê VN chỉ bo
bo giữ của cho con cho cháu và khen nước ngoài nó nhét vào quỹ từ thiện.
Tony chắc cắm đầu vào viết báo xàm nên đếch đọc báo chí, và
cũng đếch đọc mấy cuốn sách của Jared Diamond thì phải. À mà còn ông K.Marx thì
trong mắt Tony cái ông này chỉ gây đến điều tệ hại thôi nhỉ? Đến bây giờ thiên
hạ chỉ lên án (nếu có) ông Marx về sự viển vông CNXH chứ chẳng ai phê phán ông
ta ở cái luận điểm chỉ ra bản chất thằng doanh nhân là thằng đi bóc lột cả. Nếu
nói mấy doanh nhân của thế kỷ XVI-XX đi sang khai hóa văn minh cho một cơ số nước
phương đông thì chắc Tony không chịu đâu nhỉ. Giờ sẽ cho Tony biết mấy anh
doanh nhân hiện đại vậy.
Trước hết, phàm việc gì càng gây hại cho cộng đồng bao nhiêu
thì thằng đi gây hại càng có lợi bấy nhiêu. Cái điều này là ông giáo sư đại học
California Diamond trên kia phát biểu trong 1 video clip. Thằng doanh nhân Tây
nó có quan tâm đến môi trường không? Tony đọc báo cả một đống công ty gây ô nhiễm
môi trường ở bên Mỹ và bên Âu Châu thần tượng của Tony đấy. Cứ search đi,
google vẫn miễn phí ở VN mà. Thế thằng doanh nhân nó làm từ thiện thế nào Tony?
Nó đem tiền chia cho người nghèo, người thiếu đói chăng Tony? Ồ, thằng doanh
nhân tây nó làm từ thiện với vài lý do như sau: Trước hết là nó gây dựng đánh
bóng hình ảnh, tạo tiếng nói cộng đồng, làm lu mờ đi những hoạt động kinh tế có
biểu hiện thiếu minh bạch, tạo địa vị chính trị để hoạt động kinh tế được thuận
lợi,… Tất cả những điều đó thì đều nhằm
mục đích duy nhất là tăng lợi nhuận cho túi tiền. Bill Gate, Ồ lá la, Tỷ phú thế
giới và là người có dành đến 99% tài sản để từ thiện? Vậy Bill gate từ thiện thế
nào? Bill chia tiền cho người nghèo chăng? Hô Hô Vậy Tony viết thư bảo Bill
chia tiền cho người dân VN trả nợ công đi như cách Tony được đi học bên Ha-vớt ấy.
Vâng, có thằng đầu đất cũng hiểu không có bữa ăn nào miễn
phí. Nhận được một đồng tài trợ thì phải làm việc cống hiến trả cho các công ty
con của Bill gấp nhiều lần số được nhận. Chúng ta không cần phải bàn đến câu
chuyện chi phí cơ hội ở đây làm gì. Chúng ta hãy bàn thuần túy đến lời Tony
nói: Doanh nhân phương tây nó từ thiện còn doanh nhân VN nó không từ thiện mà nó
muốn vinh thân phì gia trước.
Có thể nói như này: Từ thiện của phương tây cũng là một cách
sinh lời hiệu quả và đầu tư cho con người ở phương tây cũng là một kênh làm gia
tăng giá trị hầu bao. Tony vẽ ra cái viễn cảnh ảo tưởng về phương tây làm gì thế?
Tony đưa ra cái ví dụ về “Có ví dụ ông Trương ở Hàng Châu, một
nhà buôn nổi tiếng thời Đường. Số phận của ông là thương gia, nên thang đo sự
thành công là số tiền có được. Phúc của ông là được 100,000 lượng vàng, đó là tới
điểm cực đại của đồ thị sự nghiệp của ông. Tức ông nếu chỉ có 50,000 lượng, thì
công việc cứ vẫn phát đạt, vì đồ thị vẫn còn đi lên. Nhưng khi ông có 100,000
lượng rồi mà vẫn cứ tích lũy tiếp, thì sự nghiệp bắt đầu xuống dốc. Rủi ro xui
xẻo, rồi đau ốm bệnh tật, đủ thứ chuyện cho nó mất dần mất dần, rồi xuống con số
0. Đó là thế hệ thứ ba của ông sẽ phải gánh chịu.” (Tr37). Tony lại kể tiếp có
ông doanh nhân tỷ phú phương tây biết được cái mệnh đề thiên mệnh giới hạn số
tiền nhận cực đại của mình mà cho đi đến 90% gia tài (90.000 lượng vàng) chỉ giữ
lại 9000 lượng vàng để rồi sau đó lại được số phận cho thêm 91.000 lượng vàng nữa.
(tr38) =)))
Tony vừa phải thôi! Chẳng
có cái định luật kinh tế nào khẳng định như thế cả. Nếu thế thì mấy chú quan
tham ở VN này sao vẫn vinh thân phì gia cả nhà đi du lịch vòng quanh thế giới,
cuối đời vẫn lão thành cách mạng?
Đến đây xin được chốt lại, Tony định đưa ra định luật cứ cho
tiền thiên hạ đi rồi tiền tự trên trời rơi xuống. Vâng, tôi xin được trích dẫn
một câu kinh điển (có mô đi phê) của Các Mác: Quy luật kinh tế hay quy luật
quái quỷ gì đi chẳng nữa của xã hội không thể được chứng minh bằng vài ba lời lẽ
khéo lẽo của kẻ làm trò như Tony mà nó phải được chứng minh bằng sự phát triển
lâu dài, khó khăn của các thể loại khoa học.
Kẻ hèn đồng ý với quan điểm của tiên sinh: chẳng ai bỏ tiền ra mà không nhằm đổi lấy một cái gì. Ít nhất thì cũng phải được cái danh tiếng, hoặc không thì cũng phải là một cái gì đó có vẻ hư vô, tỉ như là sự thanh thản!
Trả lờiXóaTiên sinh hồi du học ở Cổ Nhuế,có nghe đc thầy cô hay giáo sư nào khẳng định cứ cho tiền là tiền từ trên trời rơi xuống không tiên sinh?
XóaKẻ hèn quả chưa từng nghe nói!
XóaẤy vậy anh TnBS tự đặt ra cái định luật ấy rồi. Thật ngông cuồng!
Xóa