Đây là bài chửi đám admin diễn đàn. Ngoài ra chẳng có ý gì khác.
Tam Quốc Tầm bậy (Truyện thứ Ba mươi
chín – phần đặc biệt)
Thể hiện bẳn sắc, Trác chém liền Cống
Đặc
Bày chuyện gió trăng, Trác xây lầu
Khôn Lắm
Nhắc lại,
sau loạn Thập Thường Thị, Trác mượn tiếng có công hộ giá đem quân đóng ngoài
thành Lạc Dương, Trác cho người đi tập hợp bộ hạ tay chân cũ của Hà Tiến lại bổ
nhiệm cho phe cánh của mình khắp triều chính. Tình hình ổn thỏa, Trác vào triều
tâu vua:
- Trước đây
Lạc Dương vướng loạn Thập thường thị khiến thành quách hoang tàn, dân cư phiêu
tán. Thần muốn làm cho Lạc Dương lớn mạnh trở lại. Muốn thế phải thống nhất
nhân tâm, đứa nào có mầm mống phản loạn thì phải diệt trừ trong trứng nước.
Thiếu Đế
nói:
- Khanh có
công hộ giá, hãy ra sức vì nước vì dân.
Trác được lệnh
vua ban liền cho quân lính yết bảng nơi cổng thành và chốn quán xá chợ búa, nội
dung đại ý như sau:
“Chính trị
là việc của nước nhà, phận dân đen cấm được bàn đến. Kẻ nào cố tình vi phạm nhẹ
thì đóng gông diễu phố, nặng thị chém đầu thị uy”.
Yết thị vừa
được công bố dân chúng trong thành Lạc Dương vốn dĩ đa phần ngu muội lại còn
đang lo sửa sang lại nhà cửa, vun vén lại mảnh vườn nên cũng chẳng mấy ai để ý.
Có kẻ hiểu chuyện thì ngửa mặt lên trời than:
- Cái vạ Đổng
Trác rồi chẳng mấy chốc lại xuất hiện.
Quả nhiên, để
thể hiện quyền lực của mình. Trác cho người tác oai tác quái trong thành. Hễ ai
ngứa mắt là Trác bắt tống giam. Nhẹ thì một tuần vừa thì cho đi lao dịch mà nặng
hơn thì cho lưu đày viễn xứ hay chém ngoài cổng thành. Dân chúng phản ứng thì
Trác cho người đi yết bảng:
- Dân chủ có
nguyên tắc, tự do có khuôn khổ!
Quan lại
trong triều nhìn tấm bảng ấy thì có người hỏi Trác nguyên tắc với khuôn khổ ấy
là thế nào thì Trác cười nói:
- Ấy là ta
thích là trong khuôn khổ, trong nguyên tắc còn ta ghét là ngoài khuôn khuổn,
ngoài nguyên tắc.
Đám quan lại
trong triều nghe thấy thế lắc đầu ngao ngán. Có nhiều kẻ từ đó mà cáo quan về
làng.
Lo sợ dân
chúng tạo phản. Trác hỏi kế Lý Nho thì Nho nói:
- Ta lại yết
bảng tự do ngôn luận nhưng ngấm ngầm để ý xem đứa nào luận bàn chính trị thì phạt
thật nặng để sau chúng khỏi sinh lòng phản trắc khi ta lập vua mới.
Trác nói:
- Ngộ nhỡ
chúng biết sợ mà không công khai thì sao?
Nho nói:
- Việc đó có
khó gì, phàm trong thiên hạ không chuyện gì không dính dáng đến chính trị. Cứ
như theo tôi, chuyện mấy anh trộm chó hay mấy anh đi “đóng gạch” mà nâng quan
điểm cũng đủ trái chủ trương đường lối cả.
Trác cả mừng
lập tức thi hành, cho người đi yết bảng bố cáo. Một số kẻ u mê thấy thành cao
nhà to thì thốt lên:
- Từ ngày Đổng
công có chức và tái đắc cử mà chúng dân đời sống thêm phần tươi mới.
Tuy nhiên,
chẳng bao lâu sau khi Trác tái đắc cử liền cho người đi lùng bắt được một vài kẻ
có ý ngấm ngầm mắng Trác chuyên quyền đem tống ngục. Người nhà của những kẻ đó
đâm đơn kiện thì Trác lờ đi không cho xét xử. Đến khi quần thần lên tiếng báo
vua, vua bèn hỏi thì Trác càn rỡ nói:
- Chúng có tội
hay không có tội cũng mặc, tôi tống giam chúng là tùy hứng giống như bọn Hoạn
quan đưa bệ hạ lên làm vua vậy.
Vua nghe vậy
đành im không can dự vào việc của Trác nữa. Được thế Trác càng tỏ ra lộng hành
khiến kêu ai oán vang thấu trời xanh.
Có kẻ nho
sinh họ Cống tên Đặc tự An Cao Tặt, thấy Trác tác ác đa đoan bèn làm bài vè mạo
phạm đến Trác.
Đổng Trác từ
ngày giữ chức to
Ị lên pháp
luật của tiên nhân
Truyền công
chấp pháp tự mình quyết
Mệnh lệnh
ban ra chẳng qua vua
E sợ chúng
dân nuôi mầm phản
Ai mà mở miệng
Trác diệt luôn
Sục lùng khắp
nơi tìm mần loạn
Sồn sồn vu
cáo chẳng điều tra
Miệng đời
mai mỉa Trác lang sói
In dấu muôn
đời Trác cẩu quan
Ngẫm ra còn
quá loài ưng khuyển.
Bài vè đến
tai Trác, Trác bèn sai bọn Lý Thôi đi lùng bắt Cống Đặc. Cống bị bắt giải đi
thì vừa đi vừa:
- Đổng tặc mới
tái đắc cử đã đòi chém Cống Đặc tôi! Tiên sư bố thằng Đổng Tặc! Cống Đặc tôi có
tội tình gì mà Đổng mới tái đắc cử đòi chém!?
Dân chúng
nghe thấy vừa buồn cười vừa tức giận.
Bọn Lý Thôi
dẫn Cống đến phủ, Trác đang ở trong phòng vừa thở hổn hển vừa nói vọng ra:
- Để ta trai
giới xong sẽ ra trị tội nó!
Gặp Trác, Cống
liền lôi ba đời tổ tiên Trác ra chửi. Trác nghe réo một bên tai như thế, giận
quá thét võ sĩ:
- Quân bay
mang thằng này ra ngoài cổng thành rồi chôn xuống lầu cạnh đó cho ta.
Thế là Cống
bị Trác chôn xuống lầu ở gần cổng thành. Trên cái lầu đó Trác yết bảng đại ý
như sau:
- Trác ta muốn
làm lớn trở lại Lạc Dương nên mới xây cất thêm thành quách, ban bố lại kỷ cương.
Nào ngờ có kẻ lợi dụng ý tốt của Trác ta mà giở trò càn quấy. Bây giờ, Trác ta
nhìn cứ “do trái ý chỉ” sẽ bị khu trừ.
Dân chúng
trong thành đọc bảng thì càng căm giận vì Trác tác ác vượt lệnh vua lại còn ra
vẻ ta là người có đức. Thế là từ bấy nhiều kẻ có ý muốn trừ Trác. Bọn Lý Nho
cho người đi dò la thì biết được bèn về báo với Trác. Trác lo sợ, Nho lại bày kế:
- Dân chúng
nhàn cư vi nên mới sinh mầm phản loạn. Nay ta cho tay chân đi truyền bá hoan lạc
kế, dân chúng được hoan lạc thì sẽ không còn bụng dạ nghĩ chuyện khác nữa.
Trác hỏi
cách thi hành thì Nho mới ghé nhỏ vào tai rồi nói cứ thế, cứ thế.
Trác mừng lắm
cho người đi thi hành.
Thế là hôm
sau, Trác cho quân thiết kị đi lùng bắt ở các xứ khác được độ mấy trăm con gái
nhà lành rồi xây cái lầu cao 9 tầng để chứa gái. Cái lầu ấy Trác gọi là lầu
Khôn Lắm với đại ý cứ vào đây vui chơi là khôn ra. Để thêm phần sang trọng Trác
còn cho người đặt tên nước ngoài gọi là lầu Pho hét ít no. Tư đồ Vương Doãn rất
lấy làm bất bình ngửa mặt lên trời than thở:
- Thằng Trác
nó nói nó muốn làm lớn lại cái mảnh đất Lạc Dương này mà trước nó tự ý ban bố lệnh,
bắt bớ bừa bãi tùy cảm ứng khiến dân chúng không phục. Nay nó lại cho quân lính
bắt gái nhà lành rồi dắt gái dạo phố, xây lầu Khôn lắm mê hoặc nhân tâm thì chỉ
làm phong hóa thêm hủ bại mà thôi. Như thế này cái thành Lạc Dương khác gì cái
động dâm loạn. Làm lớn chuyện gì chứ làm lớn chuyện dâm loạn thì người đời ai
ai cũng muốn báng bổ. Trác nó ngu muội như U vương thế này thì chẳng mấy mà gây họa lớn.
Rồi từ bấy
cáo ốm không ra bàn việc nước nữa.
Chưa biết Lạc
Dương dưới thời cai trị của Trác ra sao xin dừng không lạm bàn nữa.
07/09/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét