Thứ Năm, 26 tháng 7, 2018

Harry Potter và cuộc thi Tam Pháp thuật (Phần 3.1)


Phần 3: Cuộc gặp gỡ giữa bộ trưởng Cornelius và Dumbledore (1)


Tờ Kẻ Lý Sự là một trong những tờ báo đưa tin nhiều nhất về kỳ xét tuyển đầu vào ở trường Hogwarts. Trong khi các tờ báo khác không thể tìm được thông tin thì Kẻ Lý Sự lại cung cấp rất nhiều thông tin từ “nguồn tin bí mật” trên mặt báo. Các tờ báo khác phải trích dẫn lại của Kẻ Lý Sự hoặc từ loạt bài của ký giả Rita Skeeter trên Nhật báo Tiên tri.

(Bộ trưởng Bộ Pháp thuật Anh Quốc: Cornelius Fudge)
Nguyên do tổng biên tập Xenophilius Lovegood của Kẻ Lý Sự có con là Luna Lovegood cũng  dự thi và đỗ vào Hogwarts trong đợt vừa rồi. Hiện cô bé đang ở trong trường Hogwarts và lén tìm hiểu thông tin rồi gửi cho cha mình đăng báo.  Tuy nhiên, tin tức ngày càng ít đi và buộc Kẻ Lý Sự phải bịa thêm thông tin hoặc xào xáo lại những bài đã đăng đưa ra nhận xét võ đoán khiến các tờ báo khác hưởng ứng bằng nhiều bài báo cũng không thể kiểm chứng, xác thực. Sự ồn ào của báo giới khiến Sợ kiểm soát thông tin của Bộ Pháp Thuật phải vào cuộc. Nhằm dẹp yên dư luận, tờ Kẻ Lý Sự bị đình bản 6 tháng và phải công khai xin lỗi bạn đọc cả nước vì những thông tin thất thiệt của mình đã đăng tải. Nếu không tự giác thi hành, Sở Thi hành Luật Pháp thuật sẽ vào cuộc rút giấy phép hoạt động.
Sau sự nghiêm khắc của Bộ Pháp thuật, các tờ báo khác dè chừng không còn dám đăng tải những thông tin không thể hoặc khó kiểm chứng nữa.

Cùng với ngày ký quyết định xử phạt tờ báo Kẻ Lý Sự, bộ trưởng Cornelius Fudge lập đoàn thanh tra đến trường Hogwarts để điều tra xem xét. Xế chiều hôm đó, sau khi ông vừa chủ trì một cuộc họp kéo dài suốt một ngày về sự lùm xùm xoay quanh kỳ thi tuyển sinh vừa qua, ra khỏi phòng họp ông về phòng làm việc của mình tại Bộ Pháp thuật, ngồi vào chiếc ghế quen thuộc, hai tay ông đan chéo chống lên bàn với dáng điệu vô cùng mệt mỏi. Lúc sau, Cornelius rút cái tẩu thuốc, tay vê vê nhúm thuốc lá rồi bỏ vào tẩu châm lửa rít lấy một hơi dài. Làn khói trắng tỏa ra bay lên  trần văn phòng, trong làn khói mịt mù ấy, ông ngồi yên bất động hồi lâu. Hình như ông đang đợi một cái gì đó. Quả nhiên, lát sau thư ký của ông gõ cửa và mang vào cho ông một mảnh giấy gấp làm đôi. Ông giở ra, thì đó là một mảnh giấy trắng.

Bỏ tẩu thuốc xuống bàn làm việc, với tay lấy cây đũa phép để trên chiếc giá đặt trên bàn, ông gõ nhẹ vào tờ giấy và nói nhỏ: Transparency 

Hóa ra đó là mảnh giấy đã được yểm bùa. Chữ trên giấy được dần dần hiện ra. Chữ của hiệu trưởng Dumbledore:

“Gửi ngài bộ trưởng Cornelius Fudge,
Tôi quả thật không muốn phải làm phiền ngài nhưng trước tình hình hiện nay, tôi không còn cách nào khác. Xin ngài bớt chút thời gian đến gặp tôi tại quán Cái Vạc Lủng khi ngài hết giờ làm việc vào hôm nay.
Xin ngài hãy giữ bí mật về cuộc gặp gỡ này.
Kính thư!
Albus Dumbledore”.

Cornelius nhìn đồng hồ, giờ đã là sáu rưỡi chiều, đã hết giờ làm việc từ lâu, ông lập tức mặc áo khoác và mũ rồi ra về. Ông không sử dụng bột Floo hay bất cứ phương tiện chuyên chở nào của thế giới pháp thuật như mọi khi để di chuyển, như thế nó sẽ để lại dấu vết từ cuộc gặp gỡ bí mật này. Ông quyết định di chuyển bằng phương tiện của dân Muggle.

- Từ đây đến Hẻm Xéo cũng chỉ độ nửa giờ nếu đi bằng phương tiện của dân Muggle, như thế cũng không quá muộn. - Cornelius thầm nghĩ.

Ông di chuyển xuống dưới sảnh chào đáp lễ nhân viên lễ tân trụ sở Bộ Pháp thuật rồi rảo bước ra ngoài. Trời mưa lất phất, Cornelius vội vàng bước nhanh rồi vẫy chiếc taxi. Chui vào xe ông nói:
- Cho tôi đến Hẻm Xéo

Lái xe ngạc nhiên nói:

- Thưa ngài, Hẻm Xéo…!?

À ý tôi là Đường Charing Cross - Ông chữa lại.

Chiếc xe bắt đầu lăn bánh. Người lái xe dân Muggle không hề hay biết mình đang được chở một nhân vật rất quyền lực của thế giới phù thủy - Bộ trưởng Bộ Pháp thuật. Trên xe anh ta huyên thuyên đủ thứ chuyện:

- Dáng vẻ của ngài toát lên khí chất của người có chức quyền? Chắc ngài làm việc cho chính phủ?
Ý anh ta muốn nói là chính phủ Liên Hiệp Anh à Bắc Ai-Len. Corlenius hững hờ đáp cho qua chuyện:

- Đúng vậy.

Ồ, - anh tài xế nói tiếp - vậy ngài làm ở bộ phận nào?

Bộ trưởng Bộ Pháp thuật không biết phải trả lời ra sao cho đúng. Cơ cấu của Pháp thuật không giống với bất cứ cơ cấu nào trong hệ thống hành chính của dân Muggle, ông đành trả lời chung chung:
- Tôi làm trong ngành giáo dục

- Ái chà! Vậy ra ngài là giáo viên sao? Tôi trông ra thì không thấy giống lắm, tôi đoán ngài làm ở sở nào đó thuộc bộ Giáo dục. - anh tài xế  nói.

Rồi không để cho Cornelius trả lời anh ta nói tiếp:

- Nền giáo dục của chúng ta theo đánh giá của các chuyên gia thuộc hàng tốt nhất thế giới thế nhưng xã hội không chỉ có mỗi giáo dục, còn nhiều mặt khác nữa, và những mặt này thì vô cùng tệ hại. Vậy thì cứ từ đó mà suy ra, giáo dục của chúng ta có thể tốt nhất thế giới nhưng nó vẫn chẳng ra gì.
- Tôi chưa hiểu ý anh - Cornelius nói trong khi mắt vẫn hướng ra ngoài cửa kính ô tô. Lúc này phố xá đã lên đèn, nhìn ánh đèn đường hắt vào xe mỗi khi xe đi qua chân cột đèn cao áp, soi rõ nét mặt trầm tư của ông. Ông đang nghĩ đến sự cố vừa qua của trường Hogwarts, tuy chưa thể kết luận bất cứ điều gì lúc này nhưng quả thật, dù thế nào đi chăng nữa, nó sẽ ảnh hưởng lớn đến sự thăng tiến trong tương lai của ông.

Anh tài xế nói tiếp:

- Thì giáo dục tốt phải đào tạo ra con người tốt, khi những con người tốt ấy trở thành lãnh đạo quốc gia, mọi vấn đề sẽ được giải quyết một cách hiệu quả. Nhưng hiện những kẻ đang lãnh đạo đất nước chúng ta, tôi thấy phần nhiều đều dốt nát nên chính sách được đưa ra đều chẳng ăn nhập gì với cuộc sống. Trước tôi nộp đơn vào một cơ quan của chính phủ, họ yêu cầu phải bằng thạc sĩ trở lên. Tôi hỏi họ lái xe chỉ cần mắt tinh, tai thính, chân tay linh hoạt thôi chứ bằng thạc sĩ để làm cái gì thì họ nói: “Hiện nay các ứng viên xét tuyển đều có bằng thạc sỹ cả rồi. Nếu anh không có bằng thì anh thua ứng viên khác. Hơn nữa, việc anh hoàn thành chương trình thạc sĩ sẽ chứng tỏ anh có 1 bộ phương pháp luận tốt, phương pháp luận tốt sẽ giúp anh xử lý tình huống khi lái xe hiệu quả hơn. Không thể nói là không cần được”. Họ nói như thế có vẻ xuôi tai nhưng về sau tôi đọc báo thì thấy hóa ra cái chân lái xe của chính phủ sau này cũng có thể trở thành lãnh đạo được. Mà đâu chỉ có lái xe, đến báo vệ hay nhân viên vệ sinh trong cơ quan nào đó của chính phủ cũng có cơ hội làm lãnh đạo hết cả. Vậy nên tôi quyết định đi học tiếp để nâng cao trình độ, biết đâu một ngày nào đó tôi cũng có cơ hội để làm lãnh đạo thì sao. Ngài đoán xem hiện nay tôi đã hoàn thành đến bậc nào trong hệ thống giáo dục của nước ta rồi?

Anh tài xế nở nụ cười khi nói xong. Còn Cornelius vẫn theo đuổi suy nghĩ của mình không để ý đến câu chuyện của anh tài xế. Ông nói:
- Tôi quả không thể đoán ra.

Anh tài xế cười, nói:

- Sang tuần tôi sẽ bảo vệ luận án tiến sĩ đấy. Đề tài của tôi là “Nghiên cứu các đặc điểm chức năng sinh lý, tâm lý và tố chất thể lực của tài xế trong quá trình vận hành phương tiện giao thông đường bộ”.

- Ồ, chúc mừng anh! - Cornelius nói.

Anh tài xế sau đó còn hồ hởi nói tiếp nhiều vấn đề nữa nhưng Cornelius không chú ý nữa. 

***
Xe đến đường Charing Cross, Cornelius sau khi trả tiền cho tài xế liền nhìn thẳng vào mắt anh ta và nói:

- Nào giờ anh hãy quên đi việc đã gặp tôi nhé.

Nói xong ông rút chiếc đũa phép ra và hô: Oblivion

Cornelius bước ra khỏi xe. Anh tài xế trong xe lúc này như bất động, hồi lâu  sau anh tỉnh lại, không hiểu vì lý do gì mình lại xuất hiện ở đây. Trên tay anh là mấy tờ bảng anh do Cornelius vừa trả.

4 nhận xét:

  1. Kẻ hèn thấy hành văn của tiên sinh ngày càng mượt, đọc truyện của tiên sinh mà cứ tưởng là truyện J. K. Rowling!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đc lời khen của tiên sinh quả tôi rất vinh dự. Tam quốc tôi cạn ý tưởng nên đành bịa văn của J.K Jowlling. Haha

      Xóa
  2. Mượt mà, hấp dẫn!
    Nhân đây DVD xin góp một luận lý lòng vòng của DVD kiểu rắn cắn đuôi mình, như vầy:

    Có bằng cấp, chưa hẳn có kiến thức
    Có kiến thức, chưa hẳn có tri thức
    Có tri thức, chưa hẳn có văn minh
    Có văn minh, chưa hẳn có văn hóa
    Có văn hóa, chưa hẳn có đạo đức
    Có đạo đức, chưa hẳn có bằng cấp

    Trả lờiXóa