TAM QUỐC DÃ SỬ BỔ DI (PHẦN 7)
Nhắc lại, Tháo cùng Bị ăn phải thực phẩm bẩn ngộ độc nằm lăn quay ở tiểu đình phủ thừa tướng, hai ông Quan Trương nhất định bắt phải lập biên bản khám nghiệm hiện trường xong xuôi đâu đấy rồi mới cho tả hữu đem Thừa tướng vào phủ chữa chạy thuốc thang còn 2 ông đem anh về nhà. Tháo quyền nghiêng ngửa triều đình nên khi Tháo bị bệnh, thái y đang khám bệnh cho Hiến đế cũng phải bỏ vua ở lại mà sang phủ Tháo chữa cho Tháo suốt mấy tháng mới khỏi. Thấy Tháo nó ép vua quá viên thái y là Cát Bình rất lấy làm uất ức bèn họp mưu với bọn Đổng Thừa mà bàn kế giết Tháo, chuyện này về sau sẽ nói rõ.
Lưu Huyền Đức được dìu chữa bệnh |
Nay hãy bàn chuyện hai ông Quan Trương đem anh đi chữa bệnh ngộ độc thực phẩm. Vì các ông là khách, Tháo tuy cũng có ưu đãi hậu hĩ nhưng chỉ toàn những ưu đãi sử dụng ngân khố nhà nước chi trả. Tháo trước đó có phát cho ba ông mỗi người một thẻ báo hiểm sức khỏe với chi cho các ông mức bổng lộc ngang với mức lương tối thiểu tại khu vực kinh thành.
Hai ông biết đợi bọn sai nha nó làm xong thủ tục giấy tờ mà đợi bồi thường thì mạng anh chẳng còn nên Hai ông tức tốc đem anh vào bệnh viện trung ương Hứa Xương để khám theo diện bảo hiểm. Đợi từ sáng đến trưa vẫn chẳng thấy một viên lương y nào ra hỏi thăm tình hình. Trông anh đến miệng sùi bọp mép, đôi lúc co giật liên hồi khiến hai ông lệ rơi ướt đẫm áo bào. Quan mới uất ức ngửa mặt lên trời than:
Chẳng nhẽ anh phải chết khổ sở thế nào sao?
Phi máu dồn lên não bèn nói:
Để tôi vào trong làm ầm lên xem chúng nó có chịu khám cho anh không?
Nói xong Phi vác xà mâu vào trong bệnh viện tìm bác sĩ hỏi chuyện. Chưa kịp gặp được người nào thì thấy một lúc ba bốn bóng áo xanh ấp đến trói nghiến Phi lại, tước bỏ xà mâu lôi ra ngoài. Thì ra đó là lực lượng tăng cường của bệnh viện. Nguyên lai do dạo này chốn kinh thành xảy ra nhiều vụ hành hung lương y nên triều đình biệt phái mỗi bệnh viện một đội tăng cường để đảm bảo an ninh trật tự, nay thấy Phi làm càn nên mới xông ra trói lại ném ra ngoài.
Làm càn không thành mà đợi đến lượt thì quá lâu, hai ông chỉ còn biết ôm nhau khóc ngã lăn xuống dưới đất. Có người trông thấy cảm thương mà khuyên:
Các ông đợi khám bệnh theo diện bảo hiểm thì đến mùa quýt sang năm cũng không đến lượt, nay tôi có cách này giải quyết. Hai ông cứ ra quán nước phía bên tả, ngồi đó hỏi bà bán nước thì mọi thứ giải quyết nhanh thôi.
Được lời khuyên hai ông mừng rỡ bèn cõng anh ra ngoài đó thì được biết hóa ra là đó là người nhà của thái y viện. Kẻ đó nói một hồi chỉ dẫn rồi sau đó bảo nộp ngân lượng gọi là tiền hỗ trợ chăm sóc sức khỏe, nếu không có thì không xong. Hai ông đi vội vàng không đem theo tiền đành phải gán lại Bát xà mâu và Thanh Long Yểm Nguyệt Đao làm tin sau sẽ đem tiền chuộc. Quả nhiên, chỉ chốc lát sau, có người trong bệnh viện dẫn hai ông vào làm thủ tục chỉ trong chớp mắt là xong.
Chi phí chữa bệnh quá cao, nhiều thuốc không nằm trong danh mục được bảo hiểm chi trả, các ông phải bấm bụng về nhà bán hết những thứ vật dụng đem đi cứu anh nhưng cũng thấm vào đâu. (Người đọc sẽ hỏi sao ko bán con ngựa Xích Thố ngày đi ngàn dặm đi thì thiếu gì tiền? Xin được thay mặt Quan mà trả lời: Quan đến thân mình còn không tiếc thì tiếc chi con vật vô tri. Chỉ ngặt nỗi, lúc này Tháo chưa có tặng cho Quan con ngựa quý ấy để đem cầm cố). Nằm suốt mấy tháng trời mà bệnh tình của anh không thuyên giảm, hai ông về bàn với hai chị:
Giờ bệnh tình của anh nặng quá rồi, tiền bạc tư trang ta đã đem đi cầm cố cả. Hiện nhà chẳng còn đồng nào để chạy chữa, hay là mang anh về nhà rồi tìm cách khác.
My phu nhân mới nói:
Thôi thì hai chú tính sao cho hợp lý để anh có thể khỏi bệnh là được.
Thế là hai ông bèn đem anh về nhà, đi khắp nơi tìm thầy thuốc. Lúc này có người giới thiệu bên Tiêu quận nước Bái có vị danh y nổi tiếng từng chữa bệnh cho Chu Thái bên Đông Ngô. Vậy là hai ông khăn gói lên đường sang Tiêu quận để mời về. Chưa kịp đi thì bọn gia nhân vào bẩm có một vị tự xưng là Hoa Đà muốn vào yết kiến. Quan Trương mừng rỡ bẹn chạy ra đón. Thì ra Hoa Đà vốn nghe tiếng Lưu Huyền Đức từ lâu, nay biết ông bị bệnh mà đến cứu chữa. Hoa Đà bắt mạch xong bèn nói:
Bênh này thực dễ chữa. Chẳng qua đám thầy thuốc của bệnh viện Hứa Xương trình đòi ăn của đút không được lại yếu chuyên môn nên mới bó tay đấy thôi.
![]() |
Bv Trung ương Hứa Xương có tỷ lệ sai sót đến gần 40% |
Nói xong Đà thò tay vào bọc lấy gói thuốc sắc lên rồi đổ vào miệng Lưu Bị. Lát sau Bị tỉnh lại như không có gì xảy ra. Ba ông mừng rỡ ôm chầm lấy nhau rồi sai gia nhân thiết đãi Hoa Đà một bữa. Ngặt nỗi trong nhà chẳng còn gì đáng giá nên bữa tiệc hôm đó chỉ có những thức cơm hẩm, gạo xấu.
Tạm gác chuyện của ba anh em Lưu Quan Trương lại, hãy nói
chuyện Tháo sau khi được chữa khỏi bệnh thì thấy mình đã đến lúc mình cần phải
an hưởng tuổi già, Tháo cho xây cái đài Đồng Tước rồi kén tuyển con gái dân
gian vào đó làm việc. Để che mắt thiên hạ, Tháo mới tổ chức cuộc thi tìm thư ký
và cộng tác viên cho cơ sở làm việc mới.
Có người bảo Tháo sao không lên khu được đặt tên từ ông Đại
danh y và Đại tướng quân mà tìm thì Tháo mới nói:
Ta đường đường là thừa tướng đầu triều há nào lại dùng hàng
nát?
Có kẻ khác mách với Tháo cứ lên mạng gõ từ khóa VSBGr là ra
khu có cả rổ gái đẹp. Tháo cả mừng gõ đúng tên ấy thì quả thấy đúng như lời người
đó khuyên, bèn cho quân lính tìm đến chỗ đó tuyển chọn.
Đó chính là:
Đổng Trác ngày trước xây My Ổ
Tào Man giờ xây Đổng Tước Đài
Chưa biết Tháo tổ chức cuộc thi kén chọn thư ký và cộng tác
viên ở khu VSBGr như thế xin xem hồi sau sẽ rõ!
(Ảnh mức lương tối thiểu theo vùng mà ba anh em Lưu Quan Trương được triều đình căn cứ vào để chi trả)
Tiên sinh lái rất lụa, kẻ hèn xin bái phục! :)))
Trả lờiXóaGớm, ngóng mãi Tiên sinh hạ cố sang chơi để lại lời bình. Một dấu chấm thôi tôi cũng lấy làm vinh dự lắm lắm.
XóaBấy lâu nay nhắc đến Tháo hoài, nay tôi xin được nhắc đến Tôn Lang rồi lại bàn đến Tháo sau =))
Chẳng giấu gì tiên sinh, kẻ hèn comment bằng điện thoại không hiểu vì lí do gì mà gõ ttiến Nam Man toàn sai lỗi chính tả, thật cảm thấy không vừa lòng. Xin tiên sinh đừng để bụng!
XóaHôm nay tôi ở nhà, biên vài hồi hầu tiên sinh. Xin tiên sinh chớ phụ lòng tôi mà nghé mắt trông xuống nhé.
XóaTiên sinh thật biết làm người khác cảm kích!
Xóa