Chủ Nhật, 15 tháng 4, 2018

Vượt 5 trạm, Quan Công trảm 6 tướng

TAM QUỐC DÃ SỬ BỔ DI (PHẦN 3)
TRUYỆN THỨ TƯ

Nhớ tình xưa, Quan Vân Trường tìm anh ngàn dặm

Chê tiền lẻ, tướng giữ trạm động thủ mấy phen


Nhắc lại Quan Công bị vây ở Hạ Phì hẹn với Tháo ba việc rồi đầu hàng Tháo, nay nhận đc tin Huyền Đức ở Hà Bắc liền vào từ biệt Tháo. Đến cửa phủ Quan trông thấy phủ yết bảng "Thừa tướng bị bệnh xin đi chữa ở nước ngoài", Quan buồn rầu trở lui. Hôm sau Quan lại đến, vẫn thấy tấm bảng ấy còn bọn canh cửa thì không cho vào. Quan biết ý bèn dúi mấy tờ polyme vào tay chúng thì đc biết hóa ra Tháo biết Quan công có ý xin đi nên ko tiếp.
Quan lòng lo lắng bồn chồn chưa biết tính sao bèn vào hỏi hai chị dâu. Cam phu nhân nói:
Chú hai đã biết ý Thừa tướng thế nếu cứ dùng dằng e hỏng việc mất.
Quan Công trèo đèo lội suối dẫn chị tìm anh
Quan vâng lời chị, quyết ý ra đi bèn sai bọn thuộc hạ gói ghém hành lý phàm những gì Tháo ban cho đều đem niêm phong bỏ cả ở sau nhà, lại treo cái ấn Hán thọ đình hầu lên xà nhà rồi cùng mấy thuộc hạ cũ rũ áo ra đi.
Quan cưỡi ngựa xích thố tốc độ ngang Ferrari 812 nhưng ngặt nỗi hai bà chị dâu lại ngồi trên con xe thồ nên mỗi ngày chỉ đi đc mươi dặm. Đi mấy ngày đêm Quan mới ra đc đường lớn. Trông xa xa thấy mấy nóc nhà thì ra đó chính là trạm thu giá Đông Lĩnh mới lập.
Trông thấy Quan, viên quan coi trạm là Khổng Tú mới chạy ra hỏi:

Tướng quân đi đâu?
Quan nói:
Tôi sang Hà Bắc tìm anh

Tú nói:
Xin tướng quân cho xem giấy đi đường.

Quan nói:
Vì vội vã mà tôi chỉ kịp chào Thừa tướng rồi đi luôn, ko có giấy tờ gì hết.

Tú nói:
"Tôi có mấy đồng bạc lẻ, xin đem ra mua vé ở Trạm"
Vậy mời tướng quân vào trạm mua vé hãy qua.

Quan lại nói:
Tôi trc khi đi bao nhiêu vàng bạc thừa tướng ban cho đều gói ghém để lại cả. Trong túi chỉ còn mấy đồng bạc lẻ xin đem ra mua vé ở trạm.

Nghe đến tiền lẻ Tú biến sắc mặt:
Mày lại định học thói bọn xứ Man, làm loạn ở cửa ta chăng?

Quan vội nói:
Tôi quả không có ý đó chỉ vì không biết nhà nước đặt trạm thu giá ở đây mà chuẩn bị.

Tú dịu giọng
Không lôi thôi nữa, ông cứ xuống ngựa vào chỗ kia rồi đợi tôi xin chỉ đạo cấp trên. Bấy giờ mới có hướng giải quyết.

Quan công bực mình gắt:
Nhà ngươi nhất định ko cho ta qua cửa.

Tú cũng nói:
Muốn qua cửa phải để ngựa với hành lý lại.

Quan tức giận tế ngựa lại toan chém Tú thì Tú chạy vào nhà đánh điện gọi cho Thừa tướng rồi lên ngựa mặc giáp kéo quân ra đánh.
Bấy giờ thừa tướng đã hay tin Quan bỏ đi đang cho người đuổi theo xin chờ thì được tin Quan bị chặn tại Đông Lĩnh, Tháo sai Trương Liêu cấp tốc phi đến thì đc tin Quan đã một đao chém Khổng Tú chết lăn dưới chân ngựa, hiện giờ đã vượt trạm đi rồi. 
Liêu lại đuổi theo gọi lại. Quan quay lại thấy Liêu đến bèn bảo tả hữu cứ đẩy xa trượng đi còn mình cầm đao đứng giữa đường đợi.
Liêu đến truyền lời của Tháo và gửi cho Quan ít lộ phí vượt trạm thu giá. Quan cảm tạ rồi lên đường. 
Đi qua nhiều nơi, chỗ nào Quan cũng thấy các trạm thu giá lập barie chắn đường. Quan phải móc tiền ra trả để qua cửa nhưng vì tiền lộ phí Liêu đưa toàn tiền lẻ, các tướng coi trạm không chịu nhận nên Quan phải giao chiến mới qua được trạm. Trước Quan qua trạm Đông Lĩnh chém Khổng Tú, rồi sau đến trạm Lạc Dương chém Hàn Phúc và Mạnh Thản, qua Nghi Thủy giết Biện Hỷ, vượt trạm Huỳnh Dương chém Vương Thực. Như vậy Quan đã qua 4 trạm chém 5 tướng.
Đến Trạm Hoàng Hà, tướng giữ cửa là Tần Kỳ sử đôi Lưu tinh chùy nặng ngàn cân rất thành thục.  Quan biết Kỳ võ công cũng không kém nên ngầm đề phòng cầm chắc Yểm Nguyệt Đao tiến lên. 
Kỳ thấy Quan liền mắng:
Thừa tướng đãi mày ko bạc, cớ sao mày lại qua trạm chém tướng?

Quan cũng mắng giả:
Mày là thằng thất phu, ăn lộc dân nhưng lại vào hùa làm càn cùng bọn giặc cướp.

Kỳ tức giận vung đao lên chém, hai bên qua lại vài hiệp đã biết ngay hơn thua. Cái ngữ Kỳ tuy rằng khỏe thật nhưng địch sao được Vân Trường. Liệu thế không đánh lại Kỳ bèn rút vào trạm cố thủ. Quan muốn xông vào tóm sống nhưng ngặt nỗi đây là cái trạm thu giá đường sông nên ông không sao công phá được. Quan uy dũng là thế nhưng nào có biết bơi, Xích thố lẫm liệt là thế nhưng cũng chẳng phải loài thủy ngư. Quan cưỡi ngựa xuống nước thì ko sao vùng vẫy được, đành phải đứng trên bờ mà ngó xuống.
Tối hôm đó Quan cho quân hầu đưa thư xuống trạm thu giá cho Kỳ, có đoạn chính như sau:
Ta nào muốn giết người ở dọc đường làm chi. Nhưng nay Các ngươi lấy lý do sửa mấy ổ gà đường cái rồi lập Trạm thu giá làm lòng dân ai oán nên ta phải giết đi. Nay ta có 5 kế sách này các ngươi đem dâng thừa tướng coi như ta đền bù cho cái việc vừa gây ra.
Kế sách ấy như nào? Xin hỏi Bộ GTVT sẽ rõ.

Nếu câu hỏi rơi vào thinh không chẳng được hồi đáp kiểu đãi bôi xin trả lời bằng văn bản sau thì xem tại đây


12 nhận xét:

  1. Khổ thân Quan, đúng là tình ngay lí gian, chỉ vỉ một chút sĩ rởm trả hết vàng bạc lại cho Tháo mà phải dùng tiền lẻ để qua trạm thu giá! May cho Quan là chưa bị cảnh sát giao thông mời lên làm việc đấy! :))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cũng may có ông em quý hóa đến giải vây không e rằng Quan cũng bị mời lên đồn ngay thôi. Đại tướng giữ trạm sức ngang với Lã Bố cơ mà.
      Ngoài lề tí, mong tiên sinh hạ sơn giúp cho Thừa tướng nhà Thục thu phục được man vương Mạnh Hoạch kẻo không công cuộc hưng Hán của thừa tướng đứt gánh giữa đường mất. Muôn dân đang trông mong, tiên sinh há lại phụ lòng sao? Mạnh Tiết ở ẩn trong núi còn chịu bỏ tình huynh đệ mà giúp thừa tướng thu phục thằng em ngỗ nghịch. Tiên sinh xin hãy giúp thừa tướng một tay thì tôi đây cảm cái ơn mưa móc ấy lắm lắm!

      Xóa
    2. Chẳng dám giấu tiên sinh, kẻ hèn này mặc dù cũng thương Gia Cát thừa tướng tận trung báo quốc, nhưng tài hèn sức mọn, quả thật chưa nghĩ ra được kế sách gì giúp thừa tướng bình Man. Thật lấy làm hổ thẹn!

      Xóa
    3. Thế này thì Thừa tướng hỏng mất rồi.
      *nói xong nước mắt như mưa. Lại nhớ đến cảnh Tiên chủ nghe tin Quan Công bị hại mà thêm phần sầu khổ*

      Xóa
  2. Tam quốc diễn nghĩa - Hồi thứ 27b
    Nhớ tình xưa, Quan Vân Trường tìm anh ngàn dặm
    Chê tiền lẻ, tướng giữ trạm động thủ mấy phen

    Tiên sinh thấy đặt tên cho truyện này như vầy nên chăng?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi xin lĩnh ý tiên sinh.

      Xóa
    2. Nhưng tôi quên mất chưa nói cho tiên sinh được rõ, đây là những truyện tôi không phải tự nghĩ ra đâu. Nó nằm trong cuốn sách cổ mà tôi nhặt được. Ngày rộng tháng dài tôi sẽ thong thả kể lại cho tiên sinh sau

      Xóa
    3. Truyện này vẫn chưa thay hết tên, thưa tiên sinh!

      Xóa
    4. Tôi sẽ chỉnh lý lại ngay, tiên sinh.

      Xóa
    5. Tiên sinh xem có nên thay nốt các địa danh không? Nếu để địa danh tôi mạo muội hỏi tiên sinh có bản đồ về sự kiện này để tô shop sang tiếng việt :))

      Xóa
    6. Theo thiển ý của kẻ hèn đây thì nên Tam quốc hoá hết luôn cho đồng bộ. Còn bản đồ thì kẻ hèn quả tình không có, thật phụ sự trông đợi của tiên sinh!

      Xóa