Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2018

Huyền Đức bị kể tội dâm ô

TAM QUỐC DÃ SỬ BỔ DI (PHẦN 14)
TRUYỆN THỨ MƯỜI NĂM

Lại nói Chu Du muốn đòi lại Kinh Châu bèn hiến kế cho Tôn Quyền gả em gái rồi đem bắt nhốt lại uy hiếp mà ra điều kiện. Quyền nói:
- Lưu Bị đã ngoài ngũ tuần còn em ta mới đến tuổi thập tam, e rằng không tiện
Du nói:
- Ấy chỉ là giả đò thế thôi chứ vị tất đã thật.
Quyền nghe theo bèn cử sứ giả sang Kinh Châu bàn chuyện cưới xin. Lưu Bị ưng thuận, sang Đông Ngô cho người đồn ầm nên thế là lộng giả thành chân, lễ cưới được tổ chức long trọng. Đến chiều tối khách khứa tan đâu vào đấy, hai hàng đuốc hoa đỏ ối soi dẫn cho Lưu Bị nhập phòng.
. Đêm hôm ấy, chỉ còn hai người với nhau Bị thở dài nói:
- Số là ta có hai bà vợ, ngặt nỗi cả hai bà đều không chịu được gian khổ mà bỏ ta đi cả.
Tôn phu nhân nói:
- Ta đã là người của sứ quân, xin sứ quân cứ nói những điều phiền muộn
Bị nói:
- Nếu phu nhân đã cho phép thì ta xin được nói thật. Số là ta có thói quen hơi khác biệt trong chuyện chăn gối, nếu không làm thế thì e khó có thể thỏa mãn được.
Tôn phu nhân nói:
- Sứ quân nói rõ hơn xem.
Bị nói:
- Thì chính là giờ muốn được hòa hợp với phu nhân thì ta phải…trói phu nhân vào rồi ấy ấy thì may ra mới hòa hợp được.
Tôn phu nhân nói:
- Trói thế nào mới được
Bị nói:
- Thi tôi lấy xích sắt trói tay lại.
Tôn phu nhân nói:
- Sứ quân cứ tùy nghi, thiếp đây cũng rất tò mò.
Thế là Bị rút trong người ra một cái xích làm bằng sắt trắng rồi buộc tay của Tôn phu nhân lại, nhìn quanh phòng không thấy có chỗ nào khả dĩ ngoài cái ghế đẩu ở giữa nhà thế là bèn trói Tôn phu nhân và cái ghế ấy, đoạn kiếm thêm cái roi da với mấy thứ như “yên ngựa” “rọ mõm” đeo hết cả lên người Tôn phu nhân rồi đoạn “ấy ấy”. Đến lúc này thì Tôn phu nhân mới biết sự tình về sở thích kì quái của lang quân. Thì ra Bị có sở thích hơi quái gở nên các bà vợ trước kẻ thì sợ quá mà reo mình xuống giếng tự tử, kẻ thì bị “hành” nhiều nên lâm bệnh mà chết.
Huyền Đức chắp tay xin lỗi Quốc Thái
Đêm khuya thanh vắng bỗng quân hầu nghe tiếng sắt thép khua loảng xoáng rồi tiếng người nói hò hét vang động cả lên, quân hầu canh cửa tưởng có thích khách hò nhau dậy lùng bắt thì mới phát hiện thì ra là tiếng động trong phòng hoa trúc. Bọn chúng không hiểu gì nhưng cũng không dám lại gần hỏi thăm.
Sáng hôm sau, Quốc Thái vào hỏi con gái về đêm tân hôn thì thấy con gái dấm dứt khóc. Quốc thái nổi giận, triệu con rể vào  trách mắng. Bị mới đành phải ra trước sân phủ chắp tay xin lỗi:
- Với đêm tân hôn đáng ra việc trói tay là không cần thiết nhưng sợ rằng nếu Bị này không trói phu nhân lại thì e phu nhân sẽ bỏ chạy mà gây nguy hiểm.
Quốc Thái bực mình nói:
- Ta sẽ gửi đơn cho Hiến đế và Tào Thừa tướng để giải quyết vấn đề này!


Mấy hôm sau đám cưới, có người đem chuyện đó lên Hứa Đô, Tháo biết chuyện Lưu Bị cưới em gái Tôn Quyền rất lấy làm lo sợ thì được thư của Quốc Thái bên Giang Đông, nhân cơ hội đó Tháo muốn giả chiếu thiên tử xuống hạch tội nhưng nghĩ mãi không biết có tội gì thì được Giả Hủ hiến kế:
- Sao thừa tướng không hạch tội bạo dâm và ấu dâm. Bị gặm cỏ mới nhú thế kia mà đem trị tội thì ắt thiên hạ đều ưng cả.
Tháo mừng rỡ bèn vào cung tâu Hiến đế, Hiến đế nói:
- Ta biết tội của Bị rất to, nhưng Bị là dòng dõi hoàng thất, lại có cống hiến với triều đình trong dẹp khăn vàng, tuổi cũng đã cao mà vợ mới mất,… thừa tướng xem có giảm nhẹ được hình phạt không, chẳng hạn phạt tống giam nhưng chỉ giam bộ quần áo để thị uy được chăng?
Đó chính là:
Thừa tướng muốn nghiêm minh pháp lệnh
Nhưng người hoàng tộc trị sao đây!?
Chưa biết Lưu bán dép liệu có thoát được tội không xin cứ đọc báo thì sẽ biết ngay thôi mà.


5 nhận xét:

  1. Không ngờ Bị là người của hoàng thất mà lại cư xử như vậy! Loại dâm ô loạn lạc như Bị xứng đáng bị lột truồng, trói vào ghế cho kiến cắn trym!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ấy tiên sinh khẽ chứ ai lại làm thế với người có công, người có bổng lộc và người có địa vị trong xã hội. Làm với bọn dân cùng định thì được.

      Xóa
    2. Vâng, với cả Bị cũng già rồi, sức khỏe yếu, chỉ cần nhốt bộ quần áo lại là cũng có tác dụng răn đe rất nhiều rồi!

      Xóa
    3. Đấy mới chính thị nhân văn cao vời,tiên sinh nghĩ phỏng đúng không?

      Xóa