Tự dằn lòng hay là không viết nữa.
Mỗi lần buông bỏ mà ý lại ra
Mớ chứ nghĩa lăn qua bàn phím gõ
Chẳng được gì lại mệt cái thân ta
Mỗi lần buông bỏ mà ý lại ra
Mớ chứ nghĩa lăn qua bàn phím gõ
Chẳng được gì lại mệt cái thân ta
Hồi viết xong rồi tự mình kiến quyết
Nốt đoạn này thôi nhé hãy ngừng tay
Cứ dối lòng luyện văn cùng ý tứ
Nào được gì, không thiệt cũng còn may
Nốt đoạn này thôi nhé hãy ngừng tay
Cứ dối lòng luyện văn cùng ý tứ
Nào được gì, không thiệt cũng còn may
Nhìn trông dễ nhưng nào có phải dễ
Một chữ viết cũng phải nặng suy tư
Một câu cú mà chỉnh lên chỉnh xuống
Quẩn tâm tư ăn cơm cũng chẳng từ
Một chữ viết cũng phải nặng suy tư
Một câu cú mà chỉnh lên chỉnh xuống
Quẩn tâm tư ăn cơm cũng chẳng từ
Ấy mới biết cái cảnh đời cụ Tú
Tài như thế mà thành phường tốn vải
Rồi ngẫm thêm cái cảnh đời cụ Tản
Tiền chẳng có về vợ chửi điếc tai
Tài như thế mà thành phường tốn vải
Rồi ngẫm thêm cái cảnh đời cụ Tản
Tiền chẳng có về vợ chửi điếc tai
Tài của ta múa rìu cửa lỗ ban
So sao được với người lưu danh ấy
Cũng võ vẽ học đòi viết tầm bậy
Hay thôi là kệ nó dừng tại đây?
So sao được với người lưu danh ấy
Cũng võ vẽ học đòi viết tầm bậy
Hay thôi là kệ nó dừng tại đây?
Biết thế này xưa học thêm chữ hán
Viết bậy bạ có khi lại thành danh
Mớ quốc ngữ thiên hạ ai chẳng biết
Viết tầm bậy thế này chỉ chết nhanh
Viết bậy bạ có khi lại thành danh
Mớ quốc ngữ thiên hạ ai chẳng biết
Viết tầm bậy thế này chỉ chết nhanh
Chiều cuối tháng cạn lương rỗng ví
Nghĩ vẩn vơ đến cơm áo gạo tiền
Chợt ngẫm lại thấy cái gì cũng biết
Để cuối cùng hỏi biết gì chết liền*
Nghĩ vẩn vơ đến cơm áo gạo tiền
Chợt ngẫm lại thấy cái gì cũng biết
Để cuối cùng hỏi biết gì chết liền*
__________________
(Câu cuối này vận điệu tự dưng đứt gãy ấy là có ngụ ý cả)
Ví thử Tiên sinh bất đắc chí mà buông bút không viết nữa thì thiên hạ nhà Hán biết trông cậy vào đâu?
Trả lờiXóa*nói xong, hai dòng nước mắt lại rơi lã chã*
Âu cũng là do vận Hán đã suy, nhân định khó thắng thiên. Nhưng thôi tôi cũng học đòi Gia Cát mà cố sức
Xóađược thế thì thiên hạ nhà Hán lấy làm may lắm lắm!
XóaThôi tôi lại cố sức hầu tiên sinh thêm hồi nữa. Nội sớm tối lại có để tiên sinh thưởng thức
XóaTôi thật lấy làm cảm kích trước cỗ lòng của tiên sinh!
Xóa