TAM QUỐC DÃ SỬ BỔ DI (PHẦN 10)
TRUYỆN THỨ MƯỜI MỘT
Nhắc lại Lưu Bị lấy được Tây Thục,Tôn Quyền mới sai người đòi Bị thực hiện lời ước hẹn lấy được thì trả lại Kinh châu trước đó nhưng Bị thoái thác không trả. Quyền tức giận bèn gọi Lỗ Túc vào trách mắng:
- Tử Kính đảm bảo cho Lưu Bị mượn
Kinh Châu, nay y đã lấy được Tây Xuyên rồi, mà vẫn không chịu trả. Tử Kính ngồi
đấy mà nhìn được cho đành hay sao?
Túc bất đắc dĩ mới thưa:
- Tôi đã nghĩ được một mẹo, đang
định nói với chúa công.
Quyền hỏi mẹo gì, Túc thưa rằng:
- Tôi xin đóng quân ở bờ sông, mời
Vân Trường đến ăn tiệc. Vân Trường chịu đến, thì lấy lời lẽ phải chăng bảo y phải
trả, nếu không nghe thì phục quân đao phủ mà giết đi. Y không đến, thì ta tiến
ngay quân sang đánh lấy lại Kinh Châu là xong.
Quyền ưng cho sai Túc thi
thành. Túc trở về Lục Khẩu, mời Lã Mông, Cam Ninh đến bàn luận mở tiệc yến ở
trong đình Lâm Giang ngay cửa bến Lục Khẩu, rồi viết giấy mời sai người ăn nói
giỏi qua sông sang Kinh Châu.
Sứ giả đem thư sang Kinh Châu
mời Quan Công dự tiệc. Quan Công xem thư, Quan công hẹn một tháng nữa
sẽ qua dự yến. Các tướng hay tin vội vào can, Quan mới cười nói:
- Lạ gì mẹo ấy mà ta chẳng biết!
Đấy tất là Gia Cát Cẩn về nói với Tôn Quyền rằng ta không chịu trả ba quận,cho
nên sai Lỗ Túc đóng quân ở Lục Khẩu, mời ta đến hội để đòi Kinh Châu. Nếu ta
không đi, thì tất cười ta là nhát. Ta sẽ để người chuẩn bị thuyền bè
khởi hành ngay mới được.
Mã Lương thấy Quan quyết ý
vào can thì Vân Trường nói:
- Ngày xưa, đời Chiến quốc, người
nước Triệu là Lạn Tương Như, sức trói gà không nổi, thế mà ở đám hội Hàm Trì
còn coi vua tôi nhà Tần chẳng vào đâu. Huống chi ta có sức địch muôn người… Vả
ta đã trót hứa rồi, không nên sai hẹn.
Lương lại nói:
- Tướng quân có muốn sang chăng nữa,
thì cũng phải giữ gìn.
Vân Trường nói:
- Không hề chi ta đã có cách.
Nói chuyện sứ giả từ Kinh
Châu trở về bẩm rằng Quan Công vui vẻ nhận lời. Lỗ Túc mới bàn với
Lã Mông, Cam Ninh. Lã Mông nói:
- Nếu y đem quân đến, tôi xin
cùng với Cam Ninh phục quân ở bờ sông, đốt pháo làm hiệu, đổ ra đánh giết. Vi bằng
y không mang quân đến, thì chỉ cần phục năm mươi tên đao phủ nơi hậu đình, giết
phăng ngay y ở tiệc là xong.
Bàn định xong xuôi, Túc sai người
đứng chực ở cửa sông.
Nhắc lại Quan Công, biết Lỗ
Túc thế nào cũng phục sẵn quân ở cửa sông nên quyết ý tìm đường
khác sang phó hội. Quan Công cho người cấp tốc xây chiếc cầu bắc qua
sông ở mạn nam thành Kinh Tương, hẹn trong vòng 1 tháng phải xong. Hết
một tháng Quan cho người ra xem thì thấy công trường vẫn ngổn ngang
chưa xây dựng được gì. Gọi quan đốc công vào thì chúng bẩm:
- Do chậm tiến độ giải phóng
mặt bằng nên chưa thể tiến hành ngay.
Quan nổi giận bèn sai chém
đầu tên quan đốc công ấy thay bằng người khác hẹn 1 tháng sau phải
xong. rồi cho người ước hẹn lại với Lỗ Túc.
Hết tháng Quan lại ra xem xét
tình hình thì thấy mặt bằng đã được giải phóng nhưng cây cầu mới
chỉ làm được mấy cái móng. Quan lại gọi viên đốc công mới đến hỏi
thì lần này được trả lời:
- Do thiếu vốn, chậm giải
ngân nên không thể hoàn thành kịp tiến độ.
Quan lai tức giận bèn thét
võ si lôi tên quan đốc công ấy ra chém. Rồi lại phải cho người đưa thư
sang Lỗ Túc hẹn 1 tháng nữa sẽ đúng lời hẹn
Tháng sau Quan lại ra xem thì
thấy công trường tuy đã khởi công rất tích cực nhưng cầu vẫn chưa xây
xong. Hỏi ra thì được biết:
- Do viên đốc công vốn chỉ
quen xâu dựng cầu tõm chưa bao giờ xây cầu đi lại nên thiếu kinh nghiệm
xây dựng.
Quan lại tức giận thét tả
hữu đem võ sĩ ra chém, rồi thay người khác. Lần này Quan ước hẹn 3
tháng nữa sẽ sang phó hội ở Lục Khẩu. Trong thư đại ý như sau: Vì
đường xá trắc trở, phu nhân lại mới lâm bồn chưa tiện đi yến tiệc.
Nay xin ước hẹn với Tử Kính đúng ba tháng nữa tôi sẽ có mặt.
Trong ba tháng đó, Quan trực
tiếp đốc thúc xây cầu, chém liền mấy tên đốc công nhưng cầu vẫn chưa
xong.
Người sau có thơ rằng:
Quan công hẹn phó hội Giang Đông
Cho quân xây cầu vượt Trường Giang
Cho quân xây cầu vượt Trường Giang
Ai dè phường xây cầu chậm
chạp
Khiến Quan lỗi hẹn chẳn Kịp sang
Đoàn thuyền của DN đầu tư BOT Kinh Tương đến thu tiền vé |
Quan thấy thế đành thở dài bèn cho Quan Bình đi chuẩn bị thuyền bè. Quan sắp một đội thuyền vài chục chiếc thuyền lớn kéo sang phó hội nhưng khi vừa điều dụng ra đến cửa trại độ mươi dặm thì phía trước có mấy chục chiếc thuyền đi lại. Quan giật mình tưởng quân Giang Đông sang đánh úp. Quan trông kĩ hơn thì thấy trên mỗi chiếc thuyền đều cắm một lá cờ màu đỏ ghichữ BOT rất to. Thì ra đó không phải là thuyền của Giang Đông mà chính là thuyền của doanh nghiệp vận tải và đầu tư BOT Kinh Tương. Nguyên là, sau trận Xích Bích, thành Kinh Tương bị tàn phá, bến bãi đổ nát, sông lạch sạt lở, Huyền Đức mới quyết định cho các nhà giàu ở địa phương bỏ tiền ra sửa sang một số nơi rồi đặt trạm thu giá hoàn vốn, chia sẻ gánh nặng với nhà nước. Nay thấy đoàn thuyền đưa Quan sang Lục Khẩu tất phải đi qua đoạn do tư nhân đầu tư cải tạo bị chặn lại để mua vé.
Quan trông thấy cảnh này lại
nhớ đến cảnh qua năm trạm chém sáu tướng hồi trước mà than thở với
chúng tướng:
Quan Công đơn đao phó hội |
Chúng tướng vâng lệnh đành tức tốc cho thuyền quay đầu trở lại để thu thập thêm lộ phí.
Thế là Quan xuống một chiếc
thuyền nhỏ độ chỉ đủ độ hơn chục người chèo thuyền sang bờ Lục
Khẩu.
Nhân đây mà nói, có tích cho
rằng, Quan Công sang phó hội ở Lục khẩu không phải bằng thuyền bởi
cầu xây đúng tiến độ nên Quan Công di chuyển bằng xe trên bộ. Người Triều
Tiên sau có mô tả lại cảnh Quan phó hội rất độc đáo, xin xem tại đây[1]
Muốn biết Giang Đông sẽ tiếp đón Quan như thế nào, xem hồi sau sẽ rõ
Hồi này trong TQDN có tên là “Quan Vân Trường đơn đao phó hội, Phục hoàng hậu vì nước bỏ mình”. May cho Quan Vân Trường, nhờ mấy tay tổng thầu làm việc chậm trễ nên tránh được tai ương, nên tránh được tai ương, trong khi Phục hậu gặp phải đám tay chân của Tháo làm việc quá khẩn trương nên đành phải bỏ mình. Họ Quan hình như sau vụ chậm tiến độ này có rút kinh nghiệm nên chọn Vương Tuấn là người nhanh nhẹn làm tổng thầu xây dựng các phong hoả đài, thành ra việc thi công diễn ra khá nhanh. Chỉ tiếc, Tuấn là người hay rượu và bất cẩn nên Kinh Châu bị Lã Mông đánh úp quá dễ dàng!!
Trả lờiXóaNgười ta cứ nói Quan Vũ Anh Hùng chứ tôi xem ra chẳng qua là do thiếu tiền mua vé qua trạm BOT nên đành phải đơn đao độc quyền phó hội đấy thôi.
XóaPhạm những dự án nào bị ép tiến độ đều Chất lượng không ra gì cứ từ đây mà suy ra thì tôi không nghĩ Vương Tuấn nát rượu và có khi cái phong hỏa Đài đó nó quá tồi không thể vận hành ấy chứ.
Tiên sinh tính toán như thần, kẻ hèn này thật không thể bằng được! Theo ý tiên sinh, nếu chất lượng mấy phong hoả đài không ra gì, thì phần thất thoát sẽ rơi vào túi ai, liệu Vương Tuấn có thể một mình xơi được hết không?
XóaChết, tiên sinh lại nghi ngờ cả chú Hai sao? Ngàn vàng của Tháo ko mua nổi cơ mà. Tiên sinh nên nghĩ thử xem!?
Xóa(Tiên sinh chớ đọc báo xứ ta thấy cả đống tướng tả nhúng chàm mà nghĩ rằng chú Hai cũng nhúng chàm).
Đến như chú ba là anh em trong nhà mà còn nghi ngờ chú hai, thì bảo sao người ngoài không đâm ngờ vực, tiên sinh thử nghĩ mà xem?
XóaThôi thế quả này chú Hai sang Đông Ngô mượn tiếng phó hội nhưng xem ra cùng bụng với Trương Tử Kiều mất rồi. Cái này chắc Võ Hầ có biết đc chăng?
XóaKẻ hèn tài sơ trí thiển, không đoán được tâm ý của Vũ hầu! Tiên sinh nghĩ sao?
XóaTiên sinh lại khiêm tốn rồi. Mà ví như có thế, Tiên sinh có tài sơ trí thiển thì cái khả năng "nằm mộng đoán việc" của tiên sinh cũng đủ cho thiên hạ cam bái hạ phong, chắp tay xá dài, kính cẩn mà ngưỡng mộ. Giờ Mời tiên sinh...nằm mộng để giúp hậu có chút thông tin :))
XóaKẻ hèn cũng đã từng nằm mơ gặp Vũ Hầu ở đây, mời tiên sinh ghé mắt trông qua! http://a-solitaire.blogspot.com/2014/02/nam-mo-gap-gia-cat-vu-hau.html
XóaTôi cũng đã được xem qua. Tiên sinh quả là Quản Lộ tái sinh:))
XóaĐã khiến tiên sinh chê cười rồi!
XóaTiên sinh rửa tay gác kiếm rồi ru?
Trả lờiXóaTôi vừa thêm đc hồi Lỗ Túc đòi Kinh Châu. Tiên sinh hãy xem qua
Xóa