Thứ Hai, 11 tháng 6, 2018

Đánh Tào Man, năm người tử tiết. Hóng sự vụ, trăm quan uổng mạng

TAM QUỐC DÃ SỬ BỔ DI (PHẦN 31)

Đánh Tào Man, năm người tử tiết
Hóng sự vụ, trăm quan uổng mạng

Năm Kiến An thứ 23 (218) Tháo quyền to nghiêng ngả triều đình, trung lương nhiều kẻ vì không theo ý Tháo kẻ thì bị giết kẻ thì cáo quan về quê ở ẩn, trong triều còn toàn bè đảng của Tháo. Thấy Tháo lộng hành tác ác, tiếm phong tước vương, chiếm dụng đồ loan giá  thì Cảnh Kỷ tự là Quý Hạnh vốn làm thị trung thiếu phủ lấy làm bất bình bèn cùng với bọn Vi Hoảng bàn kế trừ nghịch tặc. Cảnh Kỷ nói:
- Nay giặc Tháo gian ác ngày càng tệ hơn, sau nó tất sẽ chiếm ngôi. Chúng ta là bề tôi nhà Hán lẽ nào lại giúp kẻ loạn thần.
Vi Hoảng nói:
- Tôi có người bạn là Kim Vĩ vốn dòng dõi tướng nhà Hán cũng có bụng muốn trừ Tào Tháo, lại chơi rất thân với tổng đốc cấm vệ quân Vương Tất, nếu được người đó giúp thì tất việc sẽ thành.
Kỷ nói:
- Người đó đã thân với Tất chắc gì đã muốn giúp chúng ta.
Hoảng nói:
- Hãy thử đến chơi nói chuyện xem sao.
Nói rồi cả bọn cùng kéo đến nhà Kim Vĩ. Vĩ mời vào nhà ngồi chơi. Hoảng nói:
- Tôi xét thấy thừa tướng nay mai tất sẽ thay ngôi nhà Hán lên làm vua, ông thân với Vương tổng đốc chắc chắn sẽ được làm quan to. Lúc đó ông chớ quên chúng tôi nhé.
Kim Vĩ nghe thế thì sa sầm nét mặt, rũ áo đứng dậy làm đổ luôn cả khay trà đầy tớ vừa mang lên. Hoảng thấy thế giả nói:
- Đức Vĩ sao bạc đãi cố nhân đến thế!?
Vĩ mới nói:
- Ta cứ tưởng ông là bậc trung lương con cháu triều thần nhà hán nên mới chơi cùng. Ai ngờ các ông cùng một phường với nghich tặc ta đây còn mặt mũi nào mà chơi cùng các ông nữa.
Vi Hoảng nói: "Hay là ta tập hợp bách tính tỏ rõ ý định
để Tháo phải từ chức?"
Thấy Kim Vĩ giận thế Hoảng cả mừng mà nói:
- Chúng tôi chỉ muốn thử lòng Đức Vĩ đấy thôi
Nói xong bèn tỏ rõ ý muốn trừ Tào Tháo cho Vĩ. Hoảng nói:
- Hay là giờ ta tập hợp bách tính kéo nhau đến Nghiệp Quận tỏ rõ ý định để Tháo phải từ chức?
Kỷ nói:
- Đời nào nó chịu từ chức, kế đó không thể được
Vĩ nói:
- Ta trước cứ giết Vương Tất cướp binh quyền, sau vào cung xin chiếu lệnh gọi Lưu Hoàng Thúc ở bên ngoài về giết giặc. Ta có hai người bạn vốn là con Cát Bình trước bị Tháo giết đó là Cát Mạc, Cát Mục rất căm thù giặc Tháo. Năm nhà chúng ta tập hợp gia đinh lại chọn ngày rằm tháng giêng mà tiến hành.
Cảnh Kỷ nói:
- Sức năm nhà chúng ta e khó có thể thành sự được.
Vi Hoảng nói:
- Tháo từ khi nó tiếm phong tước vương, chiếm dụng đồ thiên tử thường bày trò tiêu khiển yến tiệc xây dựng cung thất đền đài nguy nga. Trước nó xây đài Đổng Tước vơ vét của nả, sau nó dựng điện Kiến Thủy chiếm đoạt đất đai, lại còn tự thảo pháp lệnh bịt miệng trăm họ khiến nhân thần đều oán thán. Ta cứ theo cớ đó mà hiệu triệu trăm họ cùng giết giặc nước. Hôm nay cứ hẹn sẵn canh hai rằm tháng giêng đốt lửa làm trong thành làm hiệu mà khởi sự.
Bàn xong năm người nhìn lên trời thề thốt, uống máu ăn thề, rồi ai về nhà ấy, sắm sửa khí giới quân mã đợi lúc khởi sự.
Cảnh Kỷ, Vi Hoàng mỗi người có ba bốn trăm đầy tớ, cùng sắm sửa đồ khí giới. Anh em Cát Mạc cũng tụ tập được ba trăm người, dự bị sẵn sàng, nói dối là đi săn bắn.
Đến đêm nguyên tiêu ấy, khí trời tạnh tẽ, trăng sao vằng vặc. Khắp các phố phường đua nhau thả đèn hoa, kẻ đi người lại, vui vẻ chơi bời. Vương Tất được giao trọng trách tổng đốc quân ngự lâm ở Hứa Xương cùng với các tướng ngự lâm uống rượu ăn yến ở trong dinh. Hết canh hai, bỗng nhiên trong dinh có tiếng hò reo, mé sau có lửa cháy. Vương Tất vội vàng chạy ra xem, thì đã thấy ngọn lửa bốc lên ngùn ngụt, tiếng hò chém giết rầm rĩ, biết là có biến, vội lên ngựa ra cửa nam, thì gặp ngay Cảnh Kỷ, bắn cho một phát tên, trúng vào bả vai, suýt lăn xuống ngựa. Tất bèn chạy về phía cửa Tây, sau lưng có quân đuổi tới. Vương Tất sợ hãi, bỏ ngựa đi bộ, chạy đến nhà Kim Vĩ gõ cửa. Nguyên Kim Vĩ một mặt sai người vào trong dinh đốt lửa, một mặt xuất lĩnh đầy tớ ra đánh, chỉ để vợ con ở nhà. Lúc ấy, vợ con ở trong nhà nghe tiếng gõ cửa của Vương Tất tưởng là Kim Vĩ trở về, liền hỏi ra rằng:
- Đã giết được thằng Vương Tất rồi à?
Vương Tất giật mình, mới biết là Kim Vĩ cũng đồng mưu bèn chạy tắt sang nhà Tào Hưu nói rằng:
- Kim Vĩ, Cảnh Kỷ đồng mưu làm phản.
Tào Hưu vội vàng nai nịt lên ngựa, dẫn hơn một nghìn quân vào trong thành đánh giặc. Trong thành bốn mặt lửa cháy, bén cả vào đến lầu Ngũ Phượng, vua phải lánh vào trong thâm cung. Tướng tá tâm phúc nhà Tào cố chết giữ lấy cửa cung, nghe thấy người trong thành reo lên rằng:
- Giết cho sạch giặc Tào để phò nhà Hán.
Nói về Hạ Hầu Đôn phụng mệnh Tào Tháo, lĩnh ba vạn quân đóng đồn cách thành năm dặm để tuần phòng Hứa Đô. Đêm hôm ấy trông thấy trong thành lửa cháy, Đôn mới kéo đại quân về vây chặt lấy thành, sai một toán quân vào tiếp ứng cho Tào Hưu. Đánh nhau mãi đến sáng, bọn Cảnh Kỷ, Vi Hoảng không có người giúp đỡ. Chợt có tin báo Kim Vĩ cùng hai anh em ra cửa thành, thì quân Hạ Hầu Đôn bao vây và bắt sống, hơn một trăm đầy tớ đều chết sạch.
Hạ Hầu Đôn vào thành, dập tắt lửa, bắt hết cả họ hàng già trẻ năm nhà, sai người báo với Tào Tháo. Tháo truyền đem ra chợ chém hết. Còn bao nhiêu quan lại lớn nhỏ trong triều đều bị bắt giải đến Nghiệp Quận để tra xét.
Hạ Hầu Đôn ra lệnh điệu Cảnh Kỷ, Vi Hoảng ra nơi hành hình. Cảnh Kỷ thét mắng rằng:
- Tào A Man! Tao sống không giết được mày, thì chết tao cũng làm con ma dữ để giết mày thôi!
Quân sĩ lấy giáo xóc vào mồm Kỷ, máu chảy ròng ròng xuống đất. Kỷ mắng chửi hết hơi rồi chết.
Vi Hoảng thì đập mãi xuống đất mà nói rằng:
- Tức quá! Tức quá!
Đời sau có thơ khen hai người rằng:
Cảnh, Vi xứng đáng bậc danh hiền,
Đem nắm tay không chống cửa thiên.
Vận Hán nào ngờ cây đã cỗi,
Suối vàng tấm tức dạ trung kiên.
Hạ Hầu Đôn chém hết họ hàng năm nhà, rồi giải các quan đến Nghiệp Quận. Tào Tháo cho dựng ở giáo trường một lá cờ đỏ ở bên tả, một là cờ trắng bên hữu, hạ lệnh rằng:
Tháo nói: "Các quan ai ra đứng xem và chữa cháy thì đứng
dưới lá cờ đỏ, ai ở nhà đóng cửa thì đứng dưới lá cờ trắng"
- Bọn Cảnh Kỷ làm phản đúng đêm rằm tháng giêng, tụ tập trăm bộ hạ kéo đi đốt phá khắp nơi, các quan cũng có người ra khỏi nhà chơi hội thấy chỗ đông người thì chạy đến xem, lại có người thấy lửa cháy thì vào cứu hỏa, cũng có người thấy huyên náo, lửa cháy thì đóng tịt cửa không ra. Hễ ai ra chỗ đông người đứng xem và chữa cháy thì đến đứng ở dưới lá cờ đỏ, ai không ra thì đứng dưới lá cờ trắng!

Các quan nghĩ rằng chỉ đứng xem và chữa cháy tất không phải tội, bởi thế nhiều người chạy đến đứng trước là cờ đỏ. Trong ba phần chỉ có một phần đứng dưới cờ trắng. Tháo sai bắt hết cả những người đứng dưới cờ đỏ. Các quan kêu là không có tội. Tháo nói:
- Bụng chúng mày bấy giờ không phải là đi chơi hội hay ra chữa cháy, kỳ thực là ra giúp giặc đó thôi.
Liền sai điệu cả ra cạnh sông Chương Hà chém tuốt. Hơn ba trăm viên bị hại. Những người đứng dưới cờ trắng, thì được Tháo thưởng cho và tha cho về Hứa Đô.
Đó chính là:
Tự cổ hóng hớt thường bị vạ
Rước họa vào thân chứ chẳng đùa
Chưa biết sự vụ còn diễn tiến thế nào, xin xem hồi sau!

Đôi lời lạm bàn: Hãy làm chính trị bằng cái đầu lạnh và bằng trái tim nóng chứ đừng có làm chính trị bằng trái tim lạnh còn cái đầu nóng nảy. Như Tháo và Bị vẫn chưa đạt chuẩn của một nhà lãnh đạo như thế. Còn cỡ Ý thì chỉ là phường cơ hội. Võ Hầu còn sống thì cha con nhà Ý sao dám huênh hoang!?

8 nhận xét:

  1. Các truyện của tiên sinh biên gần đây, kẻ hèn đọc cảm thấy không ưng, vì cảm giác tiên sinh lái không lụa! :)))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thời này làm gì có Tào Tháo chỉ toàn bọn Viên Thiệu, Viên Thuật thôi. Giờ lái mạnh quá e bị chém đầu làm gương. Tiên sinh cũng xin cẩn thận cho! Hôm nay mọi thứ đã khác rồi.

      Xóa
    2. Kẻ hèn xin lĩnh ý tiên sinh, nhưng kẻ hèn quyết không dây dưa gì với chuyện của Tháo, nên thiết nghĩ cũng chẳng phải lo!

      Xóa
    3. Quyền quyết định chả ở trong tay tiên sinh để tiên sinh khẳng định vậy đâu.

      Xóa
    4. Thế thì thật khó cho kẻ hèn này quá!

      Xóa
    5. Tôi vừa bịa ra thêm một hồi nữa nhưng không nằm trong tam quốc. Mong tiên sinh xem qua rồi chỉ giáo cho.

      Xóa
  2. "Tất cả là vì Hán Triều"
    Một câu khẩu hiệu, vạn điều thẳng, cong!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ấy bản chất nó không thay đổi chỉ là khác kẻ phát ngôn thưa tiên sinh

      Xóa